Chapter 5. Kết

713 92 1
                                    




"Dậy đi Tsukki!" Một giọng nói quen thuộc (nhưng lại quá tươi tỉnh vào 5 giờ sáng) vang lên khi có gì đó lay động vai Kei. Càu nhàu mấy lời khó hiểu, em cuộn tròn mình thành một cục và hé một mắt.

"Im đi Yamaguchi," Kei lẩm bẩm. "Còn sớm mà"

"Xin lỗi, Tsukki. Lúc nào cũng sớm với cậu hết!" Cậu ta thốt lên, những đốm tàn nhang rực rỡ dưới ánh ban mai, bộ đồng phục phục vụ chất lượng tốt được đưa cho cậu ta thật phù hợp với cậu. Em mỉm cười trong lòng khi nhớ lại ngày em yêu cầu Yamaguchi làm người hầu riêng cho mình trong suốt quá trình tìm hiểu ("Còn gì khác tớ có thể làm đây?" Cậu ta thổn thức vào bộ đồ của Kei).

"Gần đây cậu có nhận được bức thư nào từ Vua Oikawa không?" Kei trả lời một cách ngây thơ, và một vết ửng hồng trên đôi má đầy tàn nhang kia. Kể từ sau vũ hội, hoàng gia của vương quốc láng giềng, Aoba Jousai, đã đặc biệt quan tâm đến Yamaguchi sau khi anh ta được cận vệ Iwaizumi nói rằng anh ta không thể quyến rũ bất cứ ai nếu như anh ta cứ thử. Để chứng minh rằng người cận vệ đã sai, Oikawa đã để mắt đến Yamaguchi, và công bằng mà nói, nó đã thành công, nhưng mọi người đều biết vào cuối đêm, nó còn nhiều hơn thế nữa.

"Cậu yêu cầu vậy mà!" Yamaguchi hét, và ném chiếc chăn sang trọng khỏi chiếc giường ấm áp của Kei. Em bật người ngồi dậy sốc vì lạnh, và nhìn chằm chằm vào người bạn của mình, cậu ta đang mỉm cười ngây thơ khi đưa cặp kính ra. Kei bực bội cầm lấy chiếc kính của mình.

"Gần đến giờ rồi, phải không?" Yamaguchi nhớ lại, và Kei gật đầu. Đã gần một năm kể từ lần đầu tiên em tham gia buổi khiêu vũ, khi Tetsurou yêu cầu muốn tìm hiểu em. Năm của họ sắp kết thúc, và vào ngày cuối cũng trong tuần, họ hoặc là sẽ chia tay hoặc trở thành hôn thê. Mặc dù rất rõ ràng rằng hai người sẽ theo vế sau rồi. Tất cả mọi người trong lâu đài đều biết điều đó, tất cả những ai đã từng nghe về hai người cũng đều biết điều đó. Họ là một cặp hiếm xảy ra ở Nekoma, người hầu cáu kỉnh và hoàng tử mèo láu cá. Kẻ thù gọi họ là đám người cần được tính sổ. Các nhà chiến lược- đồng minh của họ đã gọi như vậy. Những tên khốn bảnh choẹ là cụm từ hai người âu yếm dùng cho mỗi người.

Năm vừa qua chắc chắn là năm đáng sợ nhất, khác biệt và tuyệt vời nhất trong cuộc đời em. Mặc dù nó chứa đầy chính kiến và bài học và những con người mới, nó cũng tràn ngập tiếng cười và những người bạn mới, và (quan trọng nhất) Tetsurou. Em không chắc khi nào Kuroo biến thành Tetsurou, hay khi Quý bà Himari trở thành mẹ, hay khi nào Công chúa Yachi trở thành Hitoka. Tất cả chỉ diễn ra, tự nhiên như hơi thở.

"Nó được chưa?" Kei hỏi một cách hờ hững, dù em đang rất căng thẳng.

"Rồi! Tớ đã lấy nó sáng nay", Yamaguchi rạng rỡ, chìa ra một chiếc nhẫn nhỏ bằng kim loại đơn giản. Chiếc nhẫn cưới cũ của mẹ em, unisex và mới được đánh bóng để trông bớt cũ hơn. Kei nhận lấy nó với vẻ lo lắng, biểu cảm khó nhận ra đối với những người không quen biết em. "Ngài ấy sẽ nói đồng ý, cậu biết đấy."

"Tớ biết mà", Kei nói. "Câu đó không làm cho tớ bớt hoảng sợ hơn đâu".

----------------------------------

He's a Royal Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ