Chương 123:
Đôi mắt trong suốt mang theo chút
đau xót, La An Kỳ đứng yên, lẳng lặng
nhìn chằm chằm vào bọn họ.
"Vị tiểu thư này, xin đừng ngăn cản ở
cửa, tôi phải đưa thuốc." Ở sau lưng
cô, y tá nhẹ nhàng nói.
Giọng nói này đột nhiên vang lên làm
hai người trong phòng thức tỉnh,
Kim Tử Long đang hôn cô say mê thì
dừng lại, kiềm chế thân thể cô, tay
cũng chầm chậm buông lỏng, rốt
cuộc Dụ Thoại Mỹ cũng có thể hung
hăng đẩy anh ra, mặt cô đỏ lên, trong
đôi mắt tràn đầy thống hận cùng sự
mê loạn nhìn anh chằm chằm!
La An Kỳ lễ phép gật đầu một cái, đi
vào bên trong một chút, ánh mắt
càng lúc càng mát lạnh như nước.
"Em nghe Phàm Vũ nói anh xảy ra tai
nạn xe nên tới đây nhìn một chút,
xem ra hình như không tệ." La An Kỳ
chăm chú nhìn Kim Tử Long nhẹ
giọng nói, tầm mắt lại rơi vào trên
người Dụ Thoại Mỹ:
"Dụ tiểu thư, đã lâu không gặp."
Dụ Thoại Mỹ có chút chật vật, thời
điểm đứng dậy đưa tay chống đỡ
giường, lại bị cánh tay to lớn của Kim
Tử Long nhẹ nhàng ôm xuống, cô
giống như điện giật né tránh, dùng
sức đẩy anh ra, đôi mắt đẹp mang
theo sự đề phòng nhìn anh.
Thân ảnh thẳng tắp mị hoặc của Kim
Tử Long hơi nghiêng qua, đôi tay
cắm vào túi quần, dường như đã
thành thói quen bị Dụ Thoại Mỹ đối
đãi không chút khách khí như vậy,
thậm chí anh còn trầm mê phương
thức chung đụng thô bạo không chút
dịu dàng này.
"Cô tới đây làm gì?" Ánh mắt Kim Tử
Long dời khỏi người Dụ Thoại Mỹ, rơi
vào trên người La An Kỳ.
Trái tim La An Kỳ khe khẽ buông lỏng,
nhưng ánh mắt có hơi lo âu nhìn
chằm chằm vào vết thương trên đầu
anh, nhìn chốc lát mới chậm rãi dời