Chương12: Bất ổn (2)

4 1 0
                                    

Nếu ba tôi là người bận rộn vì ba hiếm khi nào về nhà, thì anh tôi hẳn đúng là một hình mẫu thu nhỏ của ông. Thật hiếm khi thấy anh hai vào buổi sáng chủ nhật vì anh thường vào trung tâm thành phố học từ sớm.

Tôi thấy rõ sự nhợt nhạt trên gương mặt của anh, những chuyện đã xảy ra khiến anh trở nên tiều tụy. Điều ba mẹ tôi lo nhất vào lúc này chính là bài kiểm tra định kì sắp tới tại trường đại học. Kết quả không tốt sẽ để lại một dấu vết không đẹp trong hồ sơ đại học.

Cả ba và mẹ luôn tìm cách khuyên nhủ anh, nói rằng anh cứ tập trung vào học hành đi, còn chuyện đứa trẻ còn đang trong bụng kia, ba mẹ sẽ tìm cách giải quyết.

Tháng 3 là hạn nộp đơn xin vào đại học của tôi, vậy nên tôi cũng có những chuyện cần phải làm.

.......................

Trong lúc tôi ngồi giải bài tập Anh, cái Như ngồi ngậm cây kẹo mút và nhìn giấy báo giải thưởng âm nhạc của tôi.

- "Chà, khá qua ta, mày thức khuya mấy đêm liền để sáng tác cơ mà. Muốn ăn gì không? Tao khao?"

- " Thôi đi ba, đã bảo bao nhiêu lần là tao đang giảm cân rồi, nhờ ơn mày mà gần nửa năm nay chẳng xuống kí nào."

Tôi đóng nắm bút rồi cười nhạt. Cái tóc mới uốn của Như làm tôi cảm thấy vô cùng ngộ nghĩnh, cô bạn có gương mặt tròn tròn của tôi trông khá ư là dễ thương trong bộ dạng mới này.

- "Thôi, tao lên phòng giáo viên có việc."

- "Hả? Sao cứ mỗi lần đang nói chuyện dở với tao là mày lại lên phòng giáo viên vậy?"

- "Có đâu, mày tự tưởng tượng ra đấy."

Giáo viên chủ nhiệm nhìn hồ sơ của tôi một cách chăm chú:

- "Vậy là em sẽ thay đổi nguyện vọng?"

- "Vâng ạ, em muốn lấy thêm học bổng."
- "Với khả năng của em mà không được vào trường top cao kể cũng tiếc, em có muốn đợi năm sau rồi nộp đơn không? Biết đầu điều kiện gia đình em tới lúc đó sẽ khác."

- "Dạ thôi, nộp bây giờ dễ kiếm học bổng hơn ạ."

Trong tương lai gần, có thể gia đình chúng tôi sẽ phải chăm sóc cho một đứa bé. Nuôi cả anh hai và tôi ăn học cũng đã mệt, thêm cả đứa bé thì gia đình tôi sẽ lâm vào cảnh nợ nần mất. Học phí cho đại học không bao giờ là rẻ, nếu có thể tiết kiệm được một chút thì tôi sẽ làm.

Chị Hạnh -đội trưởng- đối với tôi đã mềm mỏng hơn, có vẻ chị ấy rất hài lòng về những gì tôi thể hiện trong các buổi tập gần đây.

- "Trận thi đấu sắp tới, em có khi sẽ là con át chủ bài của đội."

- "Chị cứ khen em hoài làm em tưởng thật bây giờ."

Khẽ cúi người, chị Hạnh dùng bàn tay thanh mảnh của mình xoa đầu tôi.

- "Em làm rất tốt, thể trạng tốt, kĩ thuật tốt, tâm lý cũng rất tốt."

Tôi lại tiếp tục cười trừ, chị Hạnh đúng là biết cách khen người khác, vài câu nói của chị cũng khiến tôi bay lên mây rồi.

[Full] Kế Hoạch Cua Gái Cho Thằng Bạn ThânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ