CHƯƠNG 189 : Ngoại truyện: Cảnh tượng trong mơ

823 7 1
                                    

Địa điểm: Y Vân Thủ Phủ

Nhân vật: 4 người đàn ông, 4 người phụ nữ cùng rất nhiều trẻ con.

4 cầm thú đang chơi mạt chược, chơi rất cao hứng.

Từ Khiêm bị thua bài, tức giận nói: "Vì sao má Yêu không sáng tác về tớ?"

Duật Tôn coi thường anh ta: "Má Yêu không thích tên cậu."

Từ Khiêm cãi: "Tên của tớ nghe rất hay mà, là má xem từ điển đặt tên cho tớ.

Nam Dạ Tước liếc nhìn anh: "Cậu tên là gì?"

Từ Khiêm: "Từ Khiêm đó nha, người khiêm tốn, người tốt."

Minh Thành Hữu chốt lại một câu: "Má Yêu không thích quân tử, má Yêu thích cầm thú, độc giả nhà chúng ta cũng vậy. Tên của cậu rất quân tử, ai bảo cậu làm nghề y, cậu đừng đắc ý mà vẫn còn ra vẻ. Ba chúng tớ ai mà không bị ngược thảm? Hề hề... Chỉ có cậu mang theo cái hòm thuốc chết tiệt lúc ẩn lúc hiện, cuộc sống đó tốt hơn."

Từ Khiêm: *Lăn lộn, khóc lóc om sòm* "Tớ muốn làm nam chính."

Má Yêu lên sân khấu, gõ đầu trừng trị một cái mới thu xếp ổn thỏa.

Ngoại truyện: Minh Tranh và La Văn Anh

Hào Khôn.

Nhân viên bắt đầu tiến vào đại sảnh, vội vàng quẹt thẻ rồi nhanh chóng đi tới thang máy. Bọn họ nhiều người cầm bữa sáng trên tay vừa đi vừa ăn trong lúc đi tới phòng làm việc. La Văn Anh đỗ xe cầm lấy túi xách, tay mở cửa, đi giày cao gót bước xuống xe.

"Eve."

"Chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng."

La Văn Anh chào hỏi đám người qua lại, cô hất mái tóc uốn tinh tế sang hai bên để lộ vầng trán thanh thoát và khuôn mặt yêu kiều. Tới cửa thang máy, vừa lúc thang máy đi xuống, Minh Tranh từ trong bước ra, chạm phải ánh mắt La Văn Anh, cô im lặng không lên tiếng, cũng không chào hỏi. Tiểu Chu cẩn thận thăm dò, từ lúc hai người cãi nhau tới giờ, ngoài công việc, không ai nói với ai quá một câu.

La Văn Anh vào phòng làm việc, mở máy vi tính, lấy tay che khuôn mặt thần sắc mệt mỏi, Tiểu Chu mở cửa bước vào.

"Eve, em pha cho chị ly cà phê uống cho tỉnh táo."

"Cảm ơn." La Văn Anh ra hiệu cho Tiểu Chu để cà phê lên bàn.

"Chị và lão đại không sao chứ?"

"Chị cùng anh ta có thể có chuyện gì?" La Văn Anh ngẩng đầu nhìn vào Tiểu Chu chằm chằm.

"Không, không có gì." Tiểu Chu chỉ ra cửa. "Vậy em ra ngoài trước."

"Đi đi." La Văn Anh lại nghĩ chuyện gì đó, gọi cô lại "Tiểu Chu."

"Dạ?"

"Chiều nay có cuộc gặp cùng Tiền tổng, em đi đi."

Tiểu Chu ngạc nhiên cao giọng, "Chị nói em?"

"Thế nào, có vấn đề sao?" Các ngón tay La Văn Anh đan vào nhau, khuỷa tay chống trên bàn.

"Trước đây đều là tự chị ra tay, em sợ không ứng phó nổi, còn chưa kể đến trăm ngàn sổ sách, em..."

"Tiểu Chu," La Văn Anh ngắt lời cô, "Em phải hiểu được không phải lúc nào chị cũng có thể để ý tới em, trừ khi em chỉ muốn làm trợ lý cả đời, những lúc như thế này là cơ hội tốt để rèn luyện, lúc mới vào làm chị cũng giống em, chị chỉ là dám nghĩ dám làm, thậm chí chị còn bị cấp trên quăng tài liệu vào mặt. Nhục nhã và ủy mị là kẻ vô dụng, chỉ có thể trách mình không đủ năng lực, em cho rằng lúc nào cũng sẽ có người tự động giúp đỡ em sao?"

Giả Yêu Làm Thật ( Nhất Niệm ) - Thánh YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ