sài gòn có anh và có em ↬ yedam x doyoung

292 26 0
                                    

《saigon!au》

bạn ơi, liệu rằng bạn có nhớ nơi đây, nơi sài gòn đầy nắng và gió, nơi chúng mình có nhau?

bạn ơi, bạn còn nhớ những ngày chúng mình cùng nhau ăn sáng, bạn nhường em phần nhiều hơn của chiếc bánh mỳ nhỏ được xẻ đôi?

bạn ơi, liệu bạn còn nhớ khoảng thời gian chúng ta cùng nhau cúp tiết học cuối ở trường. em và bạn thấp tha thấp thỏm, lén lút trốn bác bảo vệ để lẻn ra ngoài. những khi thành công, bạn sẽ luồn tay vào mái tóc xù của em, xoa xoa như một lời khen ngợi.

bạn ơi, bạn có còn nhớ sân cỏ chúng mình từng dành cả buổi chiều đuổi theo trái bóng tròn ở đấy. người bạn ướt đẫm mồ hôi nhưng vẫn tình nguyện cầm cặp giúp em, dắt em đi về mỗi hoàng hôn.

bạn ơi, bạn có còn nhớ lúc bạn cõng em từ tầng ba trường học xuống phòng y tế. lúc đấy em bị ngã cầu thang, bạn đã không ngần ngại mà cúi người xuống nhấc em đặt lên lưng. tấm lưng của bạn vừa rộng lại vừa ấm, mỗi lần tựa má vào em đều ngửi thấy mùi hương hoa lavender thoang thoảng nơi đầu mũi. bạn khẽ cười mắng yêu em hai từ "ngốc quá", nhưng cớ sao lúc đó em lại thấy ngọt ngào tới vậy?

bạn ơi, liệu bạn có còn nhớ những lúc chúng mình đi học muộn. bạn đã nắm chặt đôi tay nhỏ của em, chúng mình chạy đua cùng tiếng chuông trên dãy hành lang dài đằng đẵng.

bạn ơi, bạn có nhớ chiếc áo trắng được phủ đầy chữ kí của em không. ngày hôm ấy, bạn là người kí tên đầu tiên lên áo. chữ kí bạn rất to, rất đẹp, chễm chệ chiếm vị trí dưới phù hiệu em, nhẹ nhàng khắc tên bạn vào tim em.

--------------------

bạn ơi, liệu bạn có còn nhớ những lần bạn đèo em trên con xe đạp cà tàng mà sinh viên nghèo như bạn  tích góp mãi mới mua được. bạn đèo em đi khắp chốn sài gòn đẹp đẽ, ngắm từng con phố, từng dòng người vội vã trên đường.

bạn ơi, bạn có nhớ những lúc chúng mình ngồi trong căn phòng trọ chật chội, gói mì tôm chia đôi vẫn thấy ngon không.

bạn ơi, liệu bạn có nhớ tới lúc em ngủ gật trong giảng đường đại học. khi ấy bạn đã giúp em chép hết bài, lại chẳng ngại mà giảng bài lại giúp em.

bạn ơi, bạn có nhớ ngày tốt nghiệp đại học của chúng mình không. chúng mình cùng nhau mặc đồng phục, trên tay là tấm bằng khen tốt nghiệp loại giỏi. tay em và tay bạn đan vào nhau, chứng tỏ cho một tình yêu thanh xuân vững bền.

bạn ơi, liệu bạn có nhớ ngày cuối em ở sài gòn đẹp đẽ này. bạn đã tiễn em ở sân bay, bạn dặn em rất nhiều điều, nói với em rất nhiều lời. bạn lo rằng ở nửa kia trái đất sẽ chẳng có ai đèo em đi học như ở đây nữa. bạn sợ rằng em hiền lành như vậy sẽ bị bạn bè bắt nạt, sợ rằng tính em hướng nội sẽ khó kết bạn.

vào ngày hôm ấy, bạn nắm chặt tay em, đặt lên môi em một nụ hôn phớt, bảo rằng "anh sẽ chờ bạn tới năm 25 tuổi, đợi bạn quay về"

em lúc đấy hạnh phúc lắm, cũng khẽ nói với bạn "em sẽ chờ bạn năm chúng mình 25 tuổi"

--------------------

treasure ↬ chuyện đôi mìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ