Chương 140:
Tay cầm điện thoại di động của Dụ Thoại Mỹ có chút lạnh lẽo.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hơi tái nhợt, ổn định tâm tình run giọng hỏi: “La An Kỳ, rốt cuộc cô muốn làm cái gì?”
Người ở phía bên kia dừng một chút, hơi thở mong manh nói:
“Tôi muốn giúp cô, cũng muốn giúp bản thân tôi.”
Dụ Thoại Mỹ cố gắng để bản thân thanh tỉnh một chút, chần chờ nói:
“Cô thấy trong email của Kim Tử Long? Cô nhìn lén tài liệu của anh ta? Anh ta không thích như vậy, cô sẽ gặp rắc rối.”
La An Kỳ cười nhẹ:
“Cô đang lo lắng cho tôi sao? Tôi nghĩ cô quan tâm nội dung trong tư liệu hơn, mở ra xem đi, có toàn bộ phương thức liên lạc với cô ấy, cô ấy không thích dùng di động, vì thế chỉ có hộp thư bưu điện và MSN, còn đây là toàn bộ tài liệu ở đại học.”
Dụ Thoại Mỹ hít thở thật sâu, trong mắt dâng lên một tầng hơi nước mỏng, mấy ngón tay của cô cầm thật chặt túi tài liệu ở trước ngực, xương ngón tay trắng bệch, chỉ một tấm hình của Thiên Nhu lộ ra cũng làm cho lòng cô thắt lại.
Rốt cuộc cũng tìm được, em gái của cô.
“Tôi nghĩ tôi với cô nhất định phải gặp mặt.” Dụ Thoại Mỹ lý trí nói.
Tựa hồ La An Kỳ đã sớm có chuẩn bị, nhẹ giọng nói:
“Nửa tiếng nữa, tôi tới công ty của cô tìm cô.”
Dụ Thoại Mỹ ngẩn ra, lắc đầu:
“Không, tôi không muốn nói chuyện riêng ở nơi làm việc, nếu cô cũng muốn nói chuyện thì tôi có thể xin nghỉ.”
La An Kỳ nhàn nhạt cười:
“Không cần, Dụ Thoại Mỹ, cô không cần phải nghiêm túc với công việc như thế, coi như cô có bỏ bê công việc thì bọn họ cũng không dám sa thải cô, sao cô lại ngây thơ như vậy, ngay cả chính mình đang ở hoàn cảnh nào cũng không biết, lại càng không biết ai đang thao túng tính mạng của cô, nhưng tại sao cô lại may mắn như thế, không cần hao tâm tổn trí anh ấy đều sẽ vì cô mà an bài xong tất cả, còn tôi thì phí hết tâm tư, thế nhưng ngay cả nhìn tôi một cái anh ấy cũng không nhìn.....”
Dụ Thoại Mỹ khẽ cau mày, có chút không hiểu: “Cô nói cái gì?”
“Nửa giờ, gặp ở trung tâm Huệ Minh.” La An Kỳ chỉ nói một câu, liền cúp điện thoại.
*****
“Cô nói toàn bộ Huệ Minh kỳ thực là tài sản thuộc tập đoàn của Kim Tử Long?” Dụ Thoại Mỹ nhìn người phụ nữ trước mặt, có chút khó khăn mở miệng hỏi.
La An Kỳ nhẹ nhàng hớp một ngụm cà phê, gật đầu một cái.
Dụ Thoại Mỹ lẳng lặng tựa vào chỗ ngồi, mái tóc dài đen bóng như thác nước tản ra trên bờ vai, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút kinh ngạc cùng mờ mịt, hơn nữa là còn bị lừa gạt đã lâu nên trong lòng cảm thấy giá lạnh, người đàn ông này..... Thì ra là từ lúc cô vừa mới trở về thành phố Z gặp phải anh, vận mạng của cô đã bị anh nắm giữ ở trong tay rồi! Anh nắm giữ công việc của cô, nắm giữ manh mối của Thiên Nhu, chính là như thế cô mới không thoát khỏi lòng bàn tay của anh!