Ngoại truyện 3.3: Đấu tranh không ngừng

2.5K 122 5
                                    

Eo mỏi, chân cũng mỏi, Tả Ninh cảm thấy bản thân mình không khác biệt gì lắm so với một phế nhân.

Hậu quả của việc chọc giận đám nam nhân kia, thật sự rất nghiêm trọng.

Cô cũng thật sự không nghĩ tới, buổi tối hôm đó từ phòng của Văn Khải An bước ra, sẽ trực tiếp đụng phải ba nam nhân khác.

Tuy rằng cô với Văn Khải An chiến đấu cũng rất kịch liệt, động tĩnh cũng không nhỏ, nhưng hiệu quả cách âm ở phòng của các nam nhân khác đều không tồi, mấy người đó không phát hiện ra được.

Có trách thì trách hai đứa nhóc song sinh quá nhạy cảm, ngày thường ngủ cùng với Tả Ninh cơ hồ sẽ không tỉnh lại, mà lúc này Tả Ninh không rời đi bao lâu, hai đứa nhóc đáng thương liền bắt đầu khóc lớn, không ảnh hưởng đến Tả Ninh với Văn Khải An đang hoan ái kịch liệt, nhưng lại triệu hoán ba nam nhân khác tới phòng.

Các nam nhân vừa thấy Tả Ninh cư nhiên không ở đấy, tất nhiên rất nhanh hiểu được, hơn nữa động tác nhất trí cùng nhau nghe lên ở góc tường, đem động tĩnh của hai người ở bên trong tiếp thu rành mạch.

Vì không muốn cho ba cái bình dấm chua khác biết được hành vi "Gian lận" của cô, Tả Ninh sau khi xong việc còn cố ý bảo Văn Khải An ôm cô về phòng.

Kết quả vừa kéo cửa ra, ba đôi mắt động tác nhất trí nhìn chằm chằm Tả Ninh còn mặc sườn xám tình thú, đặc biệt là giữa hai chân cô, khe hở ở quần lót cùng âm mao màu đen hoàn toàn bại lộ ở trong không khí đều ướt dầm dề, đã thuyết minh bọn họ ở trong phòng đánh nhau kịch liệt như thế nào, cũng câu dẫn tất cả nam nhân dục hỏa đốt người.

Đương nhiên, dưới sự bảo hộ cường thế của Văn Khải An, cùng với ba nam nhân tri kỷ suy xét, Tả Ninh vẫn tránh được một kiếp, không ai tiếp tục lăn lộn cô, để cô trở về phòng an ổn ngủ.

Nhưng bắt đầu từ sáng sớm ngày hôm sau, trên giường của cô không hề thiếu nam nhân, một người so một người càng kéo dài, một người so một người càng tàn nhẫn, cô thật sự bị trừng phạt không hề nhẹ.

"Anh nghe thấy em mỗi lần đều gọi anh ta là An An, làm sao mà gọi thân thiết như vậy? Sao mỗi lần gọi anh đều là gọi thẳng cả tên?"

"Gọi tên của anh không tốt sao, Phương Phương? Kinh Kinh? Luân Luân? Hai cái phía trước nghe giống như tên con gái a."

"Anh sẽ cho em xem thử có giống con gái không!"

Vì thế không có cách nào giải thích cô bị Phương Kinh Luân hung hăng thao.

"Ông xã, anh với anh ấy chính là anh em tốt, giữa anh em tốt không thể so đo nhiều như vậy."

"Trước mặt vợ không có anh em."

Du Hạo Nam chua lòm bắt được cô cũng tàn nhẫn thao.

Còn về Thu Dật Mặc......

Tả Ninh không muốn nói, nam nhân kia làm người am hiểu nhất làm thế nào để tra tấn cô, đùa bỡn cơ thể của cô hai giờ đồng hồ không để cho cô thành công cao trào một lần, cuối cùng vẫn cô khóc kêu cầu hắn vài lần, hắn mới mềm lòng cho cô thống khoái.

《Edit-HOÀN》_〈NP-H〉 Bọn Đàn Ông Này Có Độc-Q2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ