"this is not my style"
*
Trung Quốc....
- Anh,em bị ốm rồi! - cô gái giọng sụt sịt nói với cái điện thoại.
Đầu dây bên kia im lặng.
- Wu Yi Fan,anh có nghe em nói không đấy?
- "Ốm" is not my style,em tự ốm thì tự khỏi đi! - đầu dây bên kia vang lên 1 giọng nam trầm.
- ...*câm nín*....
1s...
2s...
3s...
- Wu Yi Fan,anh đúng là cái đồ vô tâm! Em ghét anh! Em ghét cả cái "style" của anh! - cô gái hét vào cái điện thoại.
Đầu dây bên kia vang lên chỉ vỏn vẹn 2 chữ rồi cúp máy :
- Tùy em!
4 tiếng sau....
Cô gái vẫn đang nằm ôm chăn trong phòng khóc nhiệt tình thì có chuông cửa. Định mặc kệ nhưng cái người bấm chuông cũng thật là gan lì,đành phải lết xác ra ngoài mở cửa.
- Sao trông em thảm thế này? Đầu tóc thì bù xù,quần áo thì xộch xệch,mặt thì nhoè nhoẹt nước mắt nước mũi,this is not my style! - chàng trai mỉm cười nói.
Nhìn là biết anh đã bỏ hết mọi việc để đặt vé máy bay từ Hàn về Trung ngay lập tức,cái con người này...thật là.... TT^TT
Cô gái ôm chầm lấy thân hình cao lớn trước mặt òa khóc,miệng vẫn không quên nói :
- Em ghét nhất cái style của anh, Wu Yi Fan!
___ end ___
~lulu~