Chương 4.Tình mê

264 19 0
                                    


Edit+beta: Lily_Carlos

Ngô Thế Huân thật sự rất cao, Lâm Duẫn Nhi cao một mét sáu tám nhưng vẫn thấp hơn hắn một cái đầu, cô ôm lấy cổ hắn môi thì dán vào mặt hắn, sau đó cô thử vươn lưỡi ra khẽ liếm môi hắn, lại dùng răng nhẹ nhàng gặm cắn, tuy chẳng có chút kỹ xảo gì nhưng vẫn làm cơ thể Ngô Thế Huân cứng lại. Hắn duỗi tay kéo Lâm Duẫn Nhi ra khỏi người mình, nhìn thấy bộ dạng mơ hồ nhưng vẫn tỏa ra một thứ sức quyến rũ gì đó: " Lâm Duẫn Nhi, tôi là Ngô Thế Huân."

Lâm Duẫn Nhi nghiêng đầu, giống như mơ hồ lại ngây thơ nói: "Là chú Ngô."

Ngô Thế Huân cho rằng cô đã thanh tỉnh lại rồi nhưng sau khi nói câu đó cô lại dán lên người hắn.

Khả năng tự chủ của Ngô Thế Huân rất mạnh mà hắn lại luôn giữ mình trong sạch, nhưng hắn không phải vô năng, trong tình hình như vậy hắn cũng không thể kháng cự, tuy nói có chênh lệch về bối phận nhưng cũng không có quan hệ huyết thống, hắn nhanh chóng đảo khách thành chủ đặt Lâm Duẫn Nhi lên trên bồn rửa tay, nâng ót Lâm Duẫn Nhi lên hôn lên đôi môi hông nhuận của cô, không biết có phải từ trước đến giờ hắn luôn coi Lâm Duẫn Nhi là hậu bối nên hắn hôn rất nhẹ nhàng, nhưng càng hôn hắn càng như bị lạc trong đó, hai cánh môi giống như đóa hồng trong sương sớm kiều diễm không thôi.

Dáng người của Lâm Duẫn Nhi cực tốt, làn da càng trắng nõn trơn trượt, Ngô Thế Huân nhẹ nhàng vuốt ve bộ ngực đẫy đà của cô, khi Ngô Thế Huân nhìn thấy vẻ mặt hiện giờ của cô đôi mắt càng trở nên sâu hơn.

Lâm Duẫn Nhi cực kỳ diễm lệ xinh đẹp, vì đang động tình nên giờ phút này khuôn mặt cô càng trở nên kiều diễm, cô khẽ nhếch miệng phát ra âm thanh rên rỉ tinh tế, nâng cằm về phía trước lộ ra phần cổ mảnh dài xương quai xanh gợi cảm, đi xuống một chút nữa là phần đẫy đà hắn đang nắm trong tay, cảnh đẹp như vậy không khỏi làm cho người ta ý loạn tình mê.

Tay Ngô Thế Huân từ từ đi xuống phía dưới, hắn nghe âm thanh Lâm Duẫn Nhi phát ra, cũng không sốt ruột tiến vào hắn cứ chậm rãi hưởng thụ quá trình như vậy.

"Chú Ngô." Lâm Duẫn Nhi nhìn thấy rõ người trước mặt là Ngô Thế Huân, nhưng cô không nhận biết rõ được tình huống của hai người bây giờ, cô chỉ theo bản năng của cơ thể mà càng dính sát vào tay của Ngô Thế Huân.

Ngô Thế Huân cảm giác được một mảng ẩm ướt trên tay mang theo mùi vị dâm mĩ.

Lâm Duẫn Nhi còn không dừng lại, cô tiếp tục dính sát vào người Ngô Thế Huân.

" Nhi Nhi." Ngô Thế Huân dịu dàng hôn lên môi Lâm Duẫn Nhi, giọng điệu cũng vô cùng dịu dàng nhưng mà động tác tiếp theo cũng không được dịu dàng cho lắm.

Gò má phấn nộn của Lâm Duẫn Nhi trở nên trắng bệch, Ngô Thế Huân hơi dừng một chút, động tác cũng trở nên dịu dàng hơn, dù đã rất dịu dàng nhưng Lâm Duẫn Nhi vẫn rất đau.

Cô đẩy Ngô Thế Huân ra, giọng nói còn có một chút nức nở: "Đau."

Ngô Thế Huân tiến thoái lưỡng nan, nhìn khuôn mặt nhỏ trắng bệch của cô thì có vẻ thương tiếc, hắn hôn lên trán Lâm Duẫn Nhi, lại hôn lên khóe môi cô: " Nhi Nhi thả lỏng, không sao."

(Seyoon) Cưng ChiềuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ