Cổ đại
11 stories
Mùa Xuân Đang Đến - Mễ Hoa by urimaymay
urimaymay
  • WpView
    Reads 51,611
  • WpVote
    Votes 2,034
  • WpPart
    Parts 10
Thuở nhỏ ta sinh ra ở Trấn Thanh Thạch, nhà mở tiệm gạo, vốn cũng là một cô nương nhà lành. Sau này lại phải ăn nhờ ở đậu ở phủ Ngự Sử như nha hoàn. Nhị công tử muốn nạp ta làm thiếp, ta nói vị Tiều đô úy mới từ Khai Châu tới là anh rể của ta, bọn họ không tin. Mãi đến khi trong phủ mở yến tiệc, vị Tiều đại nhân vốn xuất thân là thủ lĩnh thổ phỉ kia không cẩn thận bóp nát chén rượu trong tay, vừa cười vừa nói với Trương ngự sử: "Nghe nói Nhị công tử của phủ ngự sử muốn nạp em vợ ta làm thiếp?"
Nghe Quân Về - Mễ Hoa by urimaymay
urimaymay
  • WpView
    Reads 2,009
  • WpVote
    Votes 151
  • WpPart
    Parts 6
Hoàng thái tôn là kẻ điên. Hắn bị chó cắn lúc đang đi trên hành lang, ta cầm gậy gỗ đánh chó chạy té khói. Ơn cứu mạng nặng như núi, vậy mà hắn lại dỗ dành ta làm phi tử của hắn. Sau này thái tử mưu phản, hắn quyết tâm muốn lôi ta cùng chết. Ta ôm eo hắn khóc rất to: "Thái tôn! Em không muốn chết! Người lấy oán trả ơn!" Biển lửa hừng hực ánh vào vẻ mặt của hắn, trông lộng lẫy mà tàn khốc đến cực điểm: "Em là nữ nhân duy nhất của cô, cô ở đâu, đương nhiên em phải ở đó."
Mộng Đẹp Như Mơ - Mễ Hoa by urimaymay
urimaymay
  • WpView
    Reads 2,648
  • WpVote
    Votes 162
  • WpPart
    Parts 10
Ta là trưởng nữ Thôi Âm của Lễ Bộ Thị Lang, thuở nhỏ lớn lên ở quê ngoại. Năm ta mười bảy tuổi, bọn họ tới đón ta hồi kinh, khi ấy mặt mũi của người nào người nấy trông đều vô cùng hiền lành tốt bụng. Nhưng vừa đóng cửa vào phủ thì lại là một dáng vẻ khác. Tổ mẫu hờ hững, phụ thân chán ghét, mẹ kế Tô Thị tiếu lý tàng đao. Ca ca cùng mẹ cùng cha của ta cảnh cáo rằng: "Thôi Âm, ngươi phải an phận thủ thường, bằng không ta nhất định sẽ không tha cho ngươi." Đích muội ngây thơ hồn nhiên lại cười rộ lên và nói với ta: "Tỷ tỷ lớn lên trong thôn trang ở nông thôn, chắc hẳn không biết áo váy trên người đều đã là kiểu dáng cũ rích ngày xưa. Ta vừa xếp mấy bộ đồ ta không mặc nữa ra rồi, lát nữa ta sai người mang qua cho tỷ nhé." Bọn họ còn định gả ta cho tên thế tử quần áo lụa là mới vừa đánh chết chính thê của phủ quận công làm vợ kế. ... Trước khi vào kinh ta còn đang định treo cổ tự sát đây này. Là do thị nữ Hòe Hoa liều mang ôm lấy chân ta rồi gào lên: "Cô nương! Cô nương đừng chết mà! Người của Thôi phủ trong Kinh Thành tới rồi kìa, chúng ta vào kinh tìm việc vui đi!" Ta bị bệnh, mắc chứng rồi loạn tâm thần, đã không còn chút hứng thú nào với cuộc đời này nữa. Lúc ta nổi điên, cần phải giết người mới có thể hưởng thụ chút vui sướng. Vậy thì, chỉ mong bọn họ có thể mang đến cho ta thật nhiều niềm vui.
Kinh Hoa Vụn Vỡ - Chocolate A Hoa Điềm by urimaymay
urimaymay
  • WpView
    Reads 122,200
  • WpVote
    Votes 4,128
  • WpPart
    Parts 12
Năm thứ mười sáu sau khi ta đính hôn với Tạ Trọng Lâu, hắn bỗng nhiên tới cửa từ hôn. Sau đó ta vào cung diện kiến thái hậu, thỉnh cầu người tuyên chỉ cưỡng ép hắn lấy ta. Sau khi thành thân hắn vô cùng lạnh nhạt, cũng chẳng hề tiếc lời sỉ nhục ta. Thậm chí còn đưa một nữ nhân về tuyên bố sẽ bỏ vợ tái giá. Khi đó Lục gia đã trên đà sụp đổ, ngay cả thái hậu cũng không chịu ra mặt giúp ta nữa. Nhưng từ nhỏ đến lớn ta được dạy bảo nuông chiều ra tính cách kiêu ngạo cứng cỏi, đã bao giờ phải chịu đựng uất ức tủi nhục như thế. Đêm tân hôn của bọn họ, ta cầm mồi lửa thiêu rụi toàn bộ phủ tướng quân. Lại một lần nữa mở mắt ra ta đã quay trở lại một tháng trước ngày từ hôn. Giờ phút này không cần đợi hắn mở miệng ta đã chủ động vào cung xin thái hậu một ý chỉ: "Thần nữ cùng Tạ tướng quân có duyên không phận, chi bằng giải trừ hôn ước mỗi người tự tìm ý trung nhân." Hôn ước đã giải trừ, Tạ Trọng Lâu vốn nên vui vẻ thoải mái cảm ơn ta, vậy mà sau khi tiếp chỉ xong ngày nào cũng tới Lục gia xin gặp ta một mặt. Ta không chịu nổi sự phiền nhiễu này, bảo Tiểu Chức gửi cho hắn một câu: "Nếu ngươi đã không muốn cưới ta, hành động lần này của ta chẳng lẽ không hợp ý ngươi? Tới chỗ này dây dưa làm gì?" Đêm khuya ngày đó ta vừa mở cửa sổ liền nhìn thấy dưới ánh trăng bạc mờ ảo, thiếu niên Tạ Trọng Lâu mặc một bộ đồ đen bay qua đầu tường. "Lục Chiêu Ý, ai nói ta không muốn lấy nàng?"
Cương Thi Niên Niên - Mễ Hoa by urimaymay
urimaymay
  • WpView
    Reads 2,626
  • WpVote
    Votes 153
  • WpPart
    Parts 7
Ta là một con cương thi. Thi cốt của ta đã treo trên ngọn cây ở đồng hoang hơn hai trăm năm, hút hết nguyệt lượng âm khí của đất trời. Thần Dạ Du* nói, nếu ta sống sót qua ngày mười ba tháng năm của năm Kỷ Mão thì ta sẽ có thể tu luyện mà không cần hóa cốt, trở thành yêu quái của một vùng, không phải vào thiên đạo luân hồi. Ta đắc chí cực kỳ, vắt óc suy nghĩ muốn chọn một hang động đẹp đẽ trong núi để làm tiên ở Lộc Ổ. Ấy vậy mà ngay lúc này lại có một vị thám hoa lang đang vội về chịu tang đi ngang qua đồng hoang, hắn sai người gỡ thi cốt đang treo trên cây của ta xuống, đào hố chôn cất. Hắn chôn ta... Chôn... Cái tên trời đánh! Hắn chết chắc rồi! _____ *Thần Dạ Du: Trong thần thoại Trung Hoa có hai vị thần chuyên đi "tuần tra" cả ngày lẫn đêm, có tên gọi chung là Nhật Dạ Du Thần [日夜游神]. Dễ dàng nhận ra trong hai vị sẽ có một người là Thần Nhật Du (Thần tuần tra ban ngày) và người còn lại là Thần Dạ Du (Thần tuần tra ban đêm). Hai vị thần được cho là bắt nguồn từ Đạo Giáo, đồng thời cũng xuất hiện trong khá nhiều ngôi đền ở Trung Quốc. (mythandmore.home.blog)
Một Đời Dài Lâu - Hàn Tê by urimaymay
urimaymay
  • WpView
    Reads 1,260
  • WpVote
    Votes 92
  • WpPart
    Parts 8
Giới thiệu: Nếu nữ chính ngốc nghếch bị cầm tù thì sẽ xảy ra chuyện gì? Tóm tắt: Nấm nhỏ nuôi dưỡng một nhân loại. Trước khi gặp được hắn, thế giới của nàng chỉ có hơi nước, nắng trời và thổ nhưỡng. Sau khi gặp được hắn, nàng mới biết được cái gì là thập trượng nhuyễn hồng, ngô tâm quy xử*. Bởi vì có người, cho nên cuộc đời này ngắn ngủi nhưng cũng dài lâu. [*Thập trượng nhuyễn hồng, ngô tâm quy xử: Nhân gian phồn hoa chính là nơi trái tim ta thuộc về.] Quý công tử thanh tuấn sau khi hắc hóa trở nên cố chấp x Nấm tinh ngốc nghếch tự cho là đã che giấu rất kỹ. A Như x Tống Tri Thời.
Trong Mây Có Ai Gửi Thư Đến - Hàn Tê by urimaymay
urimaymay
  • WpView
    Reads 1,015
  • WpVote
    Votes 67
  • WpPart
    Parts 5
Tóm tắt: Sau khi chết ta mới biết rằng mình là thế thân của một nam nhân. Nhưng người trong mộng của phu quân lại yêu ta tha thiết say đắm. Thậm chí hắn còn nguyện ý cưới bài vị của ta, để ta làm tân nương ba ngày của hắn. Từ Lưu Vân x Lâm Thư Dao
Câu Chuyện Nhỏ Về Việc Sau Khi Chết Giả Đầu Cô Xanh Như Cỏ - Hàn Tê by urimaymay
urimaymay
  • WpView
    Reads 942
  • WpVote
    Votes 45
  • WpPart
    Parts 5
Tóm tắt: Câu chuyện tình yêu về nam chính não yêu đương và phu nhân thông minh tuyệt đỉnh của hắn. Diệp Tự Thu: Tình ý của thiếu niên có thể kéo dài bao lâu cơ chứ? Lý Tắc: À thì...Mẫu hậu nói, nam nhân đến chết vẫn là thiếu niên. _______ Không quá thông minh - não yêu đương - bạn trai nhị thập tứ hiếu đỉnh của chóp - nhi tử ngốc nhà hoàng đế - nam chính x Đại thông minh - Não được dùng hết công suất - kỹ năng quyền mưu được thắp sáng toàn bộ - nữ chính.
Ta Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Nhiếp Chính Vương - Diệc An by urimaymay
urimaymay
  • WpView
    Reads 25,612
  • WpVote
    Votes 394
  • WpPart
    Parts 3
Sau một lần ngoài ý muốn bị rơi xuống hồ nước, ta đột nhiên có thuật đọc tâm. Lúc thượng triều ta ngồi bên cạnh tiểu hoàng đế, chợt nghe thấy Nhiếp Chính Vương nổi tiếng hung ác tàn bạo đang độc thoại nội tâm. [Năm nay hoàng đế bảy tuổi hay tám tuổi ấy nhỉ? Khi nào mới lớn đây? Ông đây mệt mỏi quá rồi!] [Sao hôm nay công chúa mặc váy xinh đẹp vậy, hay là mặc để cho Diệp Diệp Thừa Trạch ngắm? Mẹ kiếp, sớm muộn gì ông đây cũng sẽ băm hắn rồi ném xuống hồ cho cá ăn!] [Phiền thế không biết, tạo phản bây giờ.]
Chiết Liễu - Chocolate A Hoa Điềm by urimaymay
urimaymay
  • WpView
    Reads 5,110
  • WpVote
    Votes 317
  • WpPart
    Parts 10
"Thôi được rồi, để ta gả." Vừa nghe ta nói vậy, nét mặt của nam nhân chợt thả lỏng xuống, hắn ta lập tức liền nói với thiếu nữ bên cạnh: "Mạn Mạn đừng khóc, Ngọc Liễu nói nàng ấy sẽ gả thay muội rồi." Thậm chí hắn còn không thèm liếc nhìn ta một cái. Đột nhiên ta lại thấy buồn cười. Nam nhân này tên là Thẩm Đồng Văn, là chủ nhân của ta, cũng là Kính An Vương đương triều.