[3shot] XIN EM, ĐỪNG ĐI --- JunSeob
Xin em. Làm ơn. Đừng rời bỏ tôi. Tôi cần em hơn tất cả mọi thứ trên đời này. Và ... tôi thật sự rất yêu em.
Xin em. Làm ơn. Đừng rời bỏ tôi. Tôi cần em hơn tất cả mọi thứ trên đời này. Và ... tôi thật sự rất yêu em.
Thân xác và trái tim của Yang YoSeop này luôn thuộc về Yong JunHyung, nhưng Yong JunHyung thì không! Đã thấy bể khổ vẫn lao đầu vào, em quá ngốc rồi chăng? . Đồ ngốc. Nghe cho rõ, tình anh trao em vĩnh viễn là sự thật... Anh biết mình sai vì đã khiến em tổn thương quá nhiều! Anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em, anh yêu...
Junhyung, đến tột cùng là anh muốn gì? Bức tôi đến đường cùng? Bất quá, tôi ngoại trừ bản thân ra, đến ngón tay anh cũng chẳng thể chạm đến. Tôi cũng chẳng thể tổn hại đến anh. Vẫn là phải tự sinh, tự diệt, có phải không?
“Thì ra ngây thơ trong sáng chỉ là vẻ bề ngoài… Đây mới chính là con người thật của em, nhơ bẩn và đáng xấu hổ! Đáng lẽ tôi không nên yêu em đến vậy. Tôi không nên tin tưởng em. Rồi em sẽ phải hối hận YANG.YO.SEOB!”
Một tờ giấy hôn ước, vốn chỉ là công cụ để trả thù, nhưng đùa quá hóa thật, Yang Yoseob có một loại cảm giác bị bán! "Yong tiên sinh, hiệp ước không phải là nói như thế này! Chúng ta không phải thực sự kết hôn!" Cậu run run lùi về phía sau, hơi vã mồ hôi nhẫn nại, xin hắn chứng thực. Yong Junhyung thản nhiên đáp l...
Một thiên thần đáng yêu. một hoàng tử băng giá. Yêu nhau? Liệu có thể khi họ cùng mang trong mình một dòng máu? Tình cảm đó có phải chỉ là ngộ nhận? Liệu tình yêu cả hai dành cho nhau có đủ lớn để có thể vượt qua mọi danh giới để chạm đến hạnh phúc. Chạm đến đích của Miền Yêu Thương?
Trai bao...2 từ như phán tội những con người như cậu... Lúc nào cũng sống trong cuộc sống nhơ nhớp, đầy khinh bỉ nhục nhã ...
Em đứng đây bên cạnh anh...Ngắm nhìn anh là tất cả những gì em có thể làm. Nếu em nói ra hết những suy nghĩ trong tận sâu đáy lòng này, anh sẽ ôm em vào vòng tay...hay sẽ để em ra đi...Những ngày tháng hạnh phúc của chúng ta liệu có mờ nhạt dần như thể lời thì thầm trong cơn gió...Phải chăng tất cả sẽ chấm dứt vì hai...