Phong cách Trung Quốc
2 stories
Ngược Ánh Dương by nganhuongwrites
nganhuongwrites
  • WpView
    Reads 62
  • WpVote
    Votes 16
  • WpPart
    Parts 8
Tác giả: Huỳnh Ngân Hương; Cùng hệ liệt: Ánh Trăng Sáng Của Hạ Thanh Trì; Nội dung: Lần đầu tiên Giản Thiều Dương nhìn thấy người con gái ấy, anh đã sững người vài giây. Tống Lam Tâm trong tiềm thức của anh, lúc nào cũng xuất hiện cùng với ánh chiều tà, đứng dưới bầu trời rực lửa của Vân Viễn. Bọn họ đều nói Tống Lam Tâm không xinh đẹp, nhưng vào buổi chiều hôm ấy, anh biết mình đã bị hớp hồn rồi. Cô ấy mặc tà váy mỏng màu trắng, mái tóc đen dài xõa trên bờ vai, hàng mi cong dài rũ xuống, những ngón tay mảnh khảnh chậm rãi tấu lên khúc nhạc thần tiên. Giản Thiều Dương ôm thật chặt cơ thể nhỏ bé ấy, tham lam hít hà mùi hương trên tóc cô. "Nene, tớ đã đến thế giới của cậu rồi. Liệu cậu có thể bước chân một lần vào thế giới của tớ không?" Nhưng Tống Lam Tâm mãi mãi không trả lời. Phải, cô mãi mãi không thể cho anh câu trả lời.
[FULL] Ánh Trăng Sáng Của Hạ Thanh Trì by nganhuongwrites
nganhuongwrites
  • WpView
    Reads 1,081
  • WpVote
    Votes 252
  • WpPart
    Parts 125
Tác giả: Huỳnh Ngân Hương; Tên khác: Bạch Nguyệt Quang Của Hạ Thiếu; Cùng hệ liệt: Ngược Ánh Dương; Nội dung: Đêm nay ánh trăng lại xuyên qua khe hở cửa sổ vào trong phòng Hạ Thanh Trì, ấm áp mà lại trong sáng khiến anh bất giác nhớ về quá khứ. Năm ấy có một cô gái khiến anh xao xuyến suốt mười năm, chỉ một nụ cười vu vơ cũng đủ khiến tim anh đập loạn nhịp. Anh quen cô gái ấy từ lúc cô chập chững biết đi, thời gian trưởng thành của cô chưa từng thiếu hình bóng anh bên cạnh. Cô gái ấy lần nào bị bắt nạt cũng sẽ chạy tới tìm anh đầu tiên, khóc lóc mãi không chịu nín. "Cô em gái" mít ướt được anh bảo vệ suốt thời niên thiếu vậy mà đã không còn, mà chính bản thân anh cũng chẳng rõ khoảng cách của hai người đi xa như vậy từ khi nào. Bây giờ nhìn lại mới nhận ra bản thân sớm đã không chạm được vào vầng sáng đẹp đẽ ấy thêm lần nữa rồi. Có một số chuyện, chậm một bước sẽ là chậm mãi mãi, càng nghĩ tới càng lưu luyến không thôi. Hạ Thanh Trì cúi xuống, châm một điếu thuốc rồi hướng mắt nhìn ra xa, cứ như vậy... im lặng... nhìn khoảng không nhuộm màu ánh trăng ấy... CẢNH BÁO TRUYỆN CÓ THỂ GÂY ỨC CHẾ CHO NGƯỜI ĐỌC: 1. Nữ chính bị trầm cảm nặng, mang áp lực tâm lý từ nhỏ, chỉ là trong quá trình trưởng thành có biểu hiện rõ ràng hay không thôi. 2. Nam chính dần dần không còn tình yêu với nữ chính kể từ khi đi tìm thế thân, tất cả những cảm xúc sau đó đều không phải tình yêu. 3. Có yếu tố châm biếm ngôn tình tổng tài.