random picks
12 stories
JICHEN ✧ 30 ngày yêu by thefifthsummer
thefifthsummer
  • WpView
    Reads 3,640
  • WpVote
    Votes 358
  • WpPart
    Parts 1
Chenle muốn hỏi, Jisung đòi mình bao nuôi nhưng không thèm lấy tiền là tại sao nhỉ?
markhyuck; dự báo thời tiết: hôm nay trời mưa by sfrkinbad
sfrkinbad
  • WpView
    Reads 9,109
  • WpVote
    Votes 595
  • WpPart
    Parts 1
"Nên em đừng về một mình."
[Sungtaro|Sungsho] Nếu yêu em là một lời hứa by strawtaromilktea
strawtaromilktea
  • WpView
    Reads 357
  • WpVote
    Votes 45
  • WpPart
    Parts 1
- Hứa với em đi. - Rằng anh sẽ luôn xuất hiện trước mắt em mỗi lần em thức dậy. Warning: Fic này có xuất hiện suy nghĩ tiêu cực.
JICHEN • Có hẹn với bầu trời màu xanh by dreamyperspective
dreamyperspective
  • WpView
    Reads 3,574
  • WpVote
    Votes 399
  • WpPart
    Parts 4
THREE SHOTS | CÓ HẸN VỚI BẦU TRỜI MÀU XANH "Zhong Chenle thấy bầu trời màu xanh thật dịu dàng, nếu chiều hôm nay có bài kiểm tra đội tuyển định kì, cậu sẽ không còn thấy Hoá học khô khan nữa. Cậu sẽ ghé ngang đội tuyển Lý để nói đùa một câu rằng bầu trời màu xanh không phải do tán xạ ánh sáng, mà là do công thức hoá học của nó là CuSO4. Một câu nói đùa nhạt nhẽo, nhưng cậu lại thấy nó thật đáng yêu." • Thanh xuân vườn trường • Số chữ: 16,278 Written by Đào. Được đăng tại Wattpad @dreamyperspective và WordPress Nắng Cappuccino, Facebook page "Làm textfic khùm điên". Vui lòng không re-up hay chuyển ver.
[Edit|Twoshot] [SungChen] Dị thường by naad310
naad310
  • WpView
    Reads 2,476
  • WpVote
    Votes 179
  • WpPart
    Parts 3
Tác giả: DonnotPushOven Editor: naad310 Cover: ivressardor CP: SungChen, có chút HenderyTen Thể loại: hiện đại Rating: 16+ Nguồn: asianfanfics Truyện có chi tiết đề cập đến hành vi tự hại, mọi người hãy cân nhắc trước khi đọc. Bản edit đã nhận được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi đây.
dịch: mahae; khi thanh âm phai màu by blueleuleu
blueleuleu
  • WpView
    Reads 1,146
  • WpVote
    Votes 84
  • WpPart
    Parts 1
Bao cảm xúc xấu xí vừa rồi đã tàn đi và rời khỏi, sau khi cậu bên Mark. ___ viết bởi BaeksHyuck (ao3). dịch bởi mình. dành tặng chị hê, và cả chính mình.
[SungChen | Dịch] Sương mù trong đêm by xiaoyu212
xiaoyu212
  • WpView
    Reads 4,041
  • WpVote
    Votes 362
  • WpPart
    Parts 1
• Tác giả: Americano Nóng Nhiều Đá • Người dịch: xiaoyu212 • Hiện đại, giới giải trí, idol, 1shot ~8,8k chữ • Truyện được dịch và chia sẻ với mục đích phi lợi nhuận, đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không chuyển ver, không reup!
[Mứt Cam | Dịch] Năm Lệnh Hòa thứ nhất by xiaoyu212
xiaoyu212
  • WpView
    Reads 37,627
  • WpVote
    Votes 3,913
  • WpPart
    Parts 10
• Tác giả: MOU • Người dịch: xiaoyu212 • Hiện đại, cưới trước yêu sau, kết hôn sớm, 08 chương + 01 ngoại truyện ~37,9k chữ • Truyện được dịch và chia sẻ với mục đích phi lợi nhuận, đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không chuyển ver, không reup!
〈trans | jaeyong〉 Insomnia ☾ by _rosyne
_rosyne
  • WpView
    Reads 9,163
  • WpVote
    Votes 975
  • WpPart
    Parts 12
Câu chuyện về chàng hoàng tử không ngủ và nhà thơ yêu dấu của chàng. social media au./ angst. viết bởi: twitter@puku2pang_ 🐻 dịch bởi: rosyne🌻 ⇥ truyện được dịch dưới sự cho phép của tác giả gốc /twitter@puku2pang_/ vui lòng không mang bản dịch đi nơi khác. ⇥ hoàn/ ngày đăng: 140620
markhyuck; when dawn comes again by sfrkinbad
sfrkinbad
  • WpView
    Reads 16,495
  • WpVote
    Votes 1,171
  • WpPart
    Parts 11
Minhyung nói với tôi: "Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau." Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy. Tôi cười. "Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời. "Đừng yêu em." Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi. Buông lơi anh, bỏ mặc mình.