💤
74 stories
[Bản Mới] Như dải ngân hà ôm lấy vì sao  by iampeNhi
iampeNhi
  • WpView
    Reads 27,575
  • WpVote
    Votes 723
  • WpPart
    Parts 9
[Trích] "Nếu không thích tao, sao cứ gieo vào lòng những điều khiến tao ngộ nhận? Còn nếu thích tao, sao không một lần nói rõ để cả hai có thể cho nhau một cơ hội?" Sáng tác : 10/6/2024 Số chương: Thể loại : Ngôn tình học đường, thích thầm, oan gia Nền tảng đăng tải: Wattpad
[FULL] Chanh Mật Ong by _arthan_
_arthan_
  • WpView
    Reads 5,719,897
  • WpVote
    Votes 154,995
  • WpPart
    Parts 40
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất. "Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?" "Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý. "Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?" Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời: "Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao." Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói: "Sao chẳng giống tao chút nào thế?" Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà. Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó. "Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy." "À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề. "Không có gì." Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp. ------------------- (1/3/2022) Bìa: Mật Ly tặng
Gói Gọn Sự Dịu Dàng Ngày Hạ by iskarissa_onlyhp
iskarissa_onlyhp
  • WpView
    Reads 48,008
  • WpVote
    Votes 6,413
  • WpPart
    Parts 47
[Anh đến cùng mùa hạ, chẳng may khi rời đi cũng đem chúng theo.] Hà Nội năm 2017, lần đầu tiên em gặp anh ấy. Hà Nội năm 2017, cũng là lần đầu tiên em bỏ lỡ một người. Mùa hạ năm nào cũng đến, còn anh chỉ đến bên em một lần trong đời. _____ Ngày viết: 29/05/2024 Ngày đăng trên wattpad: 24/06/2024 Ngày kết thúc: __/__/20__
NGÀY KHÔNG CÒN NẮNG by thaotram_
thaotram_
  • WpView
    Reads 2,080
  • WpVote
    Votes 133
  • WpPart
    Parts 3
Sinh ra trong một gia đình mà ai cũng phải ngưỡng mộ, ba là bác sĩ danh tiếng, mẹ là nghệ sĩ tài hoa, Yến An không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải trở thành một học sinh xuất sắc, ít nhất là trong mắt ba mẹ cô. Đứng trước kỳ tuyển sinh quan trọng, ba kỳ vọng cô sẽ thi đỗ vào trường hàng đầu của thành phố. Nhưng kết quả bài thi thử gần đây của cô lại khiến ông thất vọng. Những lời trách mắng nặng nề của ba khiến cô như bị nhấn chìm trong khoảng tối không lối thoát. Trong phút chán chường, cô buồn bã rời khỏi nhà, lang thang vô định và dừng lại ở một quán trà sữa nhỏ. Ở đó, cô vô tình gặp Duy Khang - chàng trai mang nụ cười dịu dàng như nắng mai. Kể từ khoảnh khắc ấy, anh trở thành điểm sáng len lỏi vào quãng thanh xuân đầy áp lực của cô. Họ tiếp tục chạm mặt ở ngày đầu nhận lớp cấp ba, trở thành người bạn đồng hành rồi dần nhận ra trái tim mình đã lỡ nhịp. Thế nhưng tuổi trẻ nào chỉ có màu hồng? Khi bí mật gia đình bị phơi bày, biến cố ập đến, tình yêu non trẻ vỡ vụn trong sự bất lực. Ngày cô mất anh, thế giới trong cô trở thành ngày không còn "Nắng". Thời gian trôi qua, hai người trưởng thành theo cách riêng của mình, tưởng chừng sẽ mãi bước đi trên hai con đường xa lạ. Duyên phận cho họ gặp lại nhau lần nữa sau những tháng năm cách biệt. Liệu họ còn có đủ can đảm để một lần nữa nắm lấy tay nhau? _ Edit bìa: LNH
Bình Minh Giữa Biển by _hphuongduong_
_hphuongduong_
  • WpView
    Reads 1,816
  • WpVote
    Votes 163
  • WpPart
    Parts 13
Đối với tôi trước giờ,yêu đương chỉ mang lại cho tôi trải nghiệm mới mẻ và giúp cuộc sống của tôi bớt nhàm chán hơn.Nhưng từ khi tôi nhìn thấy hình bóng người con gái ấy,tôi đã có cảm giác muốn ở bên em cả đời.Một người con gái như ánh bình minh nhẹ nhàng mà tươi đẹp,rực rỡ tỏa sáng theo cách riêng của mình. Có lẽ,tôi thật sự yêu em mất rồi... Cre ảnh:Pinterest P/s:Bộ truyện đầu tay của tớ,cảm ơn các cậu đã ghé qua Waring:Truyện có nội dung chửi thề
Mùa Hè Đến Ta Sẽ Gặp Lại Nhau.[Full] by hanna_iuban
hanna_iuban
  • WpView
    Reads 12,721
  • WpVote
    Votes 1,412
  • WpPart
    Parts 44
Mắt nhìn ra ngoài cửa sổ một màn đen kịt, thở dài dứt khoát nói - "Mình chia tay đi!." - "Anh cũng biết mà, vào mùa hạ ve sầu sẽ đến cất tiếng kêu nhưng khi kêu nhiều rồi cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi. Bất chợt nhận ra hình như mùa hạ và mình không còn hợp nhau nữa rồi." Ngày viết 18/2
Sao Băng Ngày Hạ  by _20suzy11_
_20suzy11_
  • WpView
    Reads 4,406
  • WpVote
    Votes 804
  • WpPart
    Parts 19
"Tao không cần đạo hàm hay tích phân, vì tình yêu tao dành cho mày là không giới hạn." - Hải Minh -
Ánh Dương Sáng Ngời by Chou7589
Chou7589
  • WpView
    Reads 758
  • WpVote
    Votes 53
  • WpPart
    Parts 11
"Em không thể hiểu được, anh rõ ràng có phải gu của em đâu? Thế sao em lại yêu anh nhỉ?" Ánh Dương rảnh rỗi sinh nông nổi, tự nhiên lại đi đặt một câu hỏi hết sức dở hơi cho anh. Bảo liền gấp quyển sách đang đọc lại, nghiêng đầu nhìn nó, ánh mắt thể hiện rõ sự cưng chiều. Anh nở một nụ cười tỏa nắng, nhẹ nhàng đáp lại: "Định mệnh đấy." Tim nó lại không kìm được mà đập loạn nhịp, đây là người thường hay là thiên sứ vậy? Des bìa: me
Áng Chiều Tà by eni_cuti
eni_cuti
  • WpView
    Reads 60,181
  • WpVote
    Votes 5,558
  • WpPart
    Parts 65
Tôi dỗ dành nó như dỗ một đứa trẻ con, bởi vì dù sao thì lúc nào đứng trước mặt Nguyễn Trần Ngọc Quân tôi cũng cảm thấy bản thân có phần lép vế. Vì thế, tôi tự lấy một điếu thuốc lá đưa đến trước mặt nó: "Này, đừng có im lặng nữa. Tao xin lỗi mà, tao sẽ không..." Nó đón lấy điếu thuốc trên tay tôi rồi lập tức vứt xuống đất, lấy chân dẵm dẵm mấy cái làm tôi kinh ngạc, rồi bỗng chốc nó kéo tôi lại ôm thật chặt. May thay ở cái góc khuất sau phòng học này chẳng có học sinh nào qua lại. "Mày xin lỗi làm đéo gì, ai cần mày xin lỗi. Tao không bực vì mày nói mấy lời kia, tao chỉ bực mày vì mày lúc nào cũng giấu hết chuyện trong lòng tự chịu đựng mà không cho tao biết. Mày coi tao là cái mẹ gì?" _____________________ Ngày viết: 17/10/2023 Tên: Gió Đông Lúa Chiêm đổi thành Áng Chiều Tà (cho các bạn thắc mắc nhé:3) Tác giả: Nguyễn Thu Huyền
Cá Trên Trời by tuyanh103
tuyanh103
  • WpView
    Reads 251,030
  • WpVote
    Votes 18,205
  • WpPart
    Parts 71
Độ tuổi phù hợp: 16+ "Có tôi chống lưng rồi, cậu còn sợ gì nữa?" "Nếu tớ nói cậu chống không nổi thì sao?" "Chống không nổi thì tôi dùng cả cái mạng này bảo vệ cậu."