Gió tìm về cây, nắng hòa vào mây
19 stories
[reoego] độc nhất vô nhị by nhanthoi00
nhanthoi00
  • WpView
    Reads 368
  • WpVote
    Votes 50
  • WpPart
    Parts 1
"Mục tiêu của tôi là chiếc cúp vàng thế giới. Cho đến bây giờ thì điều đó chưa từng thay đổi." Reo chợt quay sang nhìn hẳn, nhoẻn cười. Mãi đến khi cậu trai nhoài về phía hắn, Ego mới phát giác điểm bất thường. "Tuy nhiên, tôi cũng đã biết đến một thứ độc nhất vô nhị khác. Một thứ luôn tồn tại bên trong tôi." "Bản ngã." Thiếu niên thốt lên cụm từ kia, tay giữ lấy chiếc cà vạt phía sau lớp ghi lê của người đàn ông. Ego nhíu mày trước hành động càn rỡ của cậu trai trẻ, đang định mở miệng khiển trách thì chợt thấy khuôn mặt người kia ghé lại gần hơn. "[Ego] mới chính là thứ độc nhất vô nhị thuộc về riêng tôi. Anh nói có đúng không?"
our eyes had never met by nhanthoi00
nhanthoi00
  • WpView
    Reads 2,421
  • WpVote
    Votes 254
  • WpPart
    Parts 2
Ở trên sân, Itoshi Rin sẽ luôn là nơi Isagi Yoichi hướng mắt về. Nhưng chỉ cần rời khỏi sân cỏ, ánh mắt Isagi sẽ đặt lên bóng lưng người đó. Bóng đá là phần lớn cuộc sống của anh. Phần còn lại, phần an nhiên và nhạt nhòa; phần lặng lẽ và sâu xa, lại thuộc về một người tưởng chừng rất đỗi xa xăm và cách biệt đến vô cùng. - part 1 - [isagi & reo] our eyes had never met. part 2 - [rin & isagi] shouldn't have placed your eyes on me.
isarin | Người tình miên viễn by isrnreals1tg
isrnreals1tg
  • WpView
    Reads 658
  • WpVote
    Votes 74
  • WpPart
    Parts 3
Bản trường ca của kẻ bất tử và mối tình muôn kiếp của chàng.
[reoisareo] Người Lạ by nhanthoi00
nhanthoi00
  • WpView
    Reads 10,632
  • WpVote
    Votes 1,055
  • WpPart
    Parts 4
Adrenaline vẫn còn sôi sục trong máu, Reo nhìn về phía đội bóng đối địch. Các thành viên bên Bastard chia thành từng nhóm trò chuyện sau trận đấu. Giữa đám đông nhốn nháo, cậu vẫn bắt được ngay khuôn mặt rạng rỡ của thiếu niên tóc đen. Cảnh vật xung quanh như bị lu mờ, lúc này trong tầm mắt cậu chỉ còn mỗi mình cậu trai ấy. Sự hưng phấn còn đọng lại sau trận đấu như muốn tuôn trào, trong tâm trí Reo giờ chỉ còn một ý niệm duy nhất. Cậu muốn hôn Isagi ngay bây giờ. Ý nghĩ vừa lướt qua, Reo lập tức bước nhanh về phía cậu trai tóc đen, đương khi Isagi còn chưa kịp phản ứng đã chộp lấy cổ tay cậu trai, kéo người kia về phía mình. Trong thoáng chốc khi trông thấy vẻ mặt sững sờ của Isagi, Reo đã kịp lấy lại được một tia lý trí. Cậu chuyển động tác, dang tay ôm người kia vào lòng. Tất thảy mọi thứ dường như ngưng đọng trong một khoảnh khắc.
[isarin] your name engraved herein by nhanthoi00
nhanthoi00
  • WpView
    Reads 1,095
  • WpVote
    Votes 118
  • WpPart
    Parts 1
Sân cỏ chính là cuộc đời họ, là thánh đường in khắc từng dấu chân, là chứng nhân cho lời thề vĩnh cửu mà đôi bên nhào nặn trong những cái liếc mắt, trong mỗi đường chuyền và từng cú sút rung chuyển tấm lưới. Họ sẽ luôn là họ, tiền đạo Isagi Yoichi và tiền đạo Itoshi Rin, chẳng khi nào ngơi nghỉ cái khát khao chạm tới đỉnh cao vĩnh hằng luôn sục sôi trong huyết quản, chưa từng mảy may dừng bước trên con đường độc nhất và duy nhất trong đời. Vậy nên Rin chẳng tài nào hiểu được nguyên do anh lẳng lặng biến mất khỏi sân cỏ, khỏi thánh đường của riêng họ, để ngỏ một lời thề, một đích đến chưa bao giờ tàn lụi trong đáy mắt trùng khơi sóng vỗ.
[bllk] Iconoclasts by nhanthoi00
nhanthoi00
  • WpView
    Reads 3,653
  • WpVote
    Votes 442
  • WpPart
    Parts 11
Đấng toàn năng - những người mang chung tên gọi tôn quý của một thuở tín ngưỡng loài người đã từng sùng kính - ngàn năm trước đã khởi thủy Địa Đàng. Khoa học rốt cuộc đã thay thế và phá hủy căn cơ của nhiều tôn giáo. Tín ngưỡng và tôn giáo vốn vận hành bởi niềm tin. Khi con người ta không còn tin vào sự cứu rỗi của bất kể thế lực siêu nhiên nào nữa, tôn giáo và tín ngưỡng cứ như vậy sụp đổ. Loài người vô thần, dùng khoa học để khởi tạo chiến tranh, rồi lại bị chiến tranh đốt thành tro bụi. Từ tàn tro của ngày tận thế, những người tiên phong một lần nữa xuất hiện - những Prometheus, những Jeanne d'Arc. Nhưng lần này, bọn họ không còn bị xích lại trên dãy núi, bị chim ác ăn nội tạng; không còn bị đóng cọc và hỏa thiêu trên lửa đỏ. Các vị thần không còn tồn tại. Loài người trở thành tín ngưỡng duy nhất. Họ trở thành những Đấng toàn năng. Những cyborg đầu tiên vượt ra khỏi lằn ranh sống chết.
nagireonagi | fly to my room by inblurtub
inblurtub
  • WpView
    Reads 3,062
  • WpVote
    Votes 307
  • WpPart
    Parts 2
trôi nổi trong tiềm thức seishirou là những đóm đèn xanh đỏ nhưng nhạt nhoà. rõ nét nhất chính là gương mặt tranh tối tranh sáng của người bên cạnh, cùng âm vực trầm ấm chiều chuộng bên tai: "ngủ đi thôi nagi".
[rois/isro] Chín muồi by nhanthoi00
nhanthoi00
  • WpView
    Reads 1,417
  • WpVote
    Votes 203
  • WpPart
    Parts 8
Tuyết chờn vờn qua đáy mắt anh, chơi đùa với tâm trí mơ hồ rồi kéo anh vào giữa mảnh ký ức vụn vặt. Anh nhớ đêm ấy, một đêm chẳng có gì đặc biệt, cũng là một đêm đặc biệt vô cùng, tuyết cũng rơi thong thả, chậm rãi giữa triền khuya khoắt. Bữa tiệc tại gia ở nhà Itoshi đã vãn, trong phòng khách giăng những dải đèn màu vọng đến những thanh âm nói cười, anh đứng ngoài ban công gió lạnh, ngẩn người nhìn tuyết trắng đọng lại trên mái tóc đen tuyền như thềm trời. Tiếng cười của anh chìm xuống, lẫn cùng với ánh nhìn bình lặng trong đôi mắt xanh thẳm lưu ly. Reo không ngờ rằng, đã nhiều năm qua đi như vậy, thứ kỷ niệm nhạt nhòa và xa xăm nhường ấy vẫn đọng lại trong những hoài tưởng triền miên của anh. Cùng với người con trai mà anh ngỡ sẽ chẳng bao giờ gần gũi.
[reoisa/isareo] Khuây lòng by nhanthoi00
nhanthoi00
  • WpView
    Reads 367
  • WpVote
    Votes 40
  • WpPart
    Parts 1
Thế Nhất cụp mắt trông nắng đổ bên thềm. Tiếng chim ban cưu văng vẳng ngoài rừng bạch đàn gợi y nhớ về kinh đô thuở gấm hoa. Lúc còn là cậu học trò vác lều chõng lên kinh, y tình cờ trông thấy một vạt áo tím lướt ngang tầm mắt. Thuở ấy người kia vẫn còn là chàng công tử tiêu diêu, tự tại, cặp mắt hoa xoan chưa phủ bụi chiến chinh, chưa mòn hao bởi trùng vây quỷ kế.
[isanagi/reonagi] "Sir, pat my head" and I'll be your good boy by nhanthoi00
nhanthoi00
  • WpView
    Reads 1,423
  • WpVote
    Votes 116
  • WpPart
    Parts 1
Nagi không biết trong đoạn ngập ngừng kia Reo muốn nói gì. Lúc đó cậu quên hỏi. Sau này lại càng chẳng nhớ ra. Mọi thứ về lần đầu tiên đó quay cuồng và vội vã, tựa chùm pháo hoa nở rộ một khắc rồi lụi tàn. Thanh xuân là như vậy, ta mải miết chạy theo cơ duyên hiếm gặp trong đời, chẳng màng đến vận trời chông gai, đến đường dài bải hoải. Những lần đầu tiên sẽ chẳng sung sướng gì, bởi vì cả hai đều trẻ dại, đều ngang ngạnh và ương bướng, đều nhìn đối phương dưới lăng kính của riêng mình và đều mắc kẹt trong thương tổn. Cũng bởi vậy mà những lần đầu tiên mới in dấu và hằn sâu trong tâm hồn.