Danh sách đọc của _goose_
15 stories
Nắng Thiếu Thời by Minn020210
Minn020210
  • WpView
    Reads 239
  • WpVote
    Votes 34
  • WpPart
    Parts 14
Có những mùa hạ đi qua chỉ để lại tiếng ve và nắng nhạt, nhưng cũng có một mùa hạ đi qua và để lại trong tâm hồn chúng ta một ánh nắng - nắng thiếu thời - thứ ánh nắng chẳng bao giờ tắt. Tác giả: Thuỳ Dương * Không tự ý đăng truyện ở nơi khác khi không có sự cho phép
Mật Ngọt  by sau0911
sau0911
  • WpView
    Reads 168
  • WpVote
    Votes 30
  • WpPart
    Parts 8
Mình là Sâu. Và đây là "Mật Ngọt" - mảnh ghép đầu tiên trong thanh xuân viết lách của mình. "Mật Ngọt" được chia thành hai đại chương: 🍯 Đại Chương 1: Ngọt - là ánh mắt đầu tiên, là tiếng tim đập thình thịch, là rung động trong veo như buổi sáng đầu thu. 🌫️ Đại Chương 2: Ngào - là lúc ta trưởng thành hơn với tình cảm ấy, học cách yêu dịu dàng hơn, hiểu nhau hơn, và biết cách không lạc mất nhau. Đây là một câu chuyện không có quá nhiều sóng gió, không ngược tâm, chỉ có những cảm xúc chân thật, vụng về - nhưng đủ khiến bạn mỉm cười vì thấy mình trong đó. Nếu bạn từng thương một ai đó theo cách nhẹ nhàng nhất... Hy vọng "Mật Ngọt" sẽ khiến bạn thấy lòng mình ấm lên - như đang được yêu lại từ đầu
[DROP] [FANFIC CCVMLCL] - Lệ quỷ trong rừng thông by trauthichvietlach
trauthichvietlach
  • WpView
    Reads 2,231
  • WpVote
    Votes 195
  • WpPart
    Parts 12
Fanfic của tiểu thuyết trinh thám [Con cáo vẽ máu lên canvas lanh] thuộc quyền sở hữu của tác giả Dopamine (@chillcungbede). ... Bên trong căn biệt thự ở rừng thông Ba Vì, có một thực thể kỳ lạ đã xuất hiện. Dải phân cách đen vàng của công an giăng kín lối, biểu hiện nơi đây từng là hiện trường của một vụ án chấn động đến khó tin. Tất cả hiện vật giá trị trong ngôi nhà đã được thu gom hết, chỉ còn lại sườn nhà đã bong tróc những vết sơn. Thực thể ấy lê lết đôi chân dính đầy máu, trườn bò xuống nơi thấp nhất của ngôi nhà, căn hầm. Nó trân trân giương đôi mắt đỏ đục nhìn vào thứ vừa được tìm thấy. Giây phút nhìn thấy thứ ấy, dù chẳng cam tâm, nhưng nó biết bản thân sẽ phải bảo vệ thứ đó, suốt đời suốt kiếp. Ngay từ ban đầu, ngôi nhà này đã chẳng thuộc về Kiều Hương.
Giống như mùa thu by Linhlee02012003
Linhlee02012003
  • WpView
    Reads 24
  • WpVote
    Votes 3
  • WpPart
    Parts 18
"Được rồi, tao thừa nhận." " Từ trước đến giờ tao chưa gặp ai như mày, mày chỉ cần mỗi ngày đi học ngồi một chỗ không làm gì cả cũng khiến tao thích phát điên lên được, thích đến mức chỉ cần một cái nhíu mày cũng khiến tao đứng ngồi không yên." "Hoàng Anh Thy, mày..." Cậu ấy bất lực nhìn tôi, tức giận đến không nói nên lời. "Xin lỗi. Nhưng dường như chúng ta đã bỏ lỡ nhau mất rồi..."
Dưới Tàng Ngọc Lan - Tích Quyên Luân by tichquyenluan
tichquyenluan
  • WpView
    Reads 335
  • WpVote
    Votes 64
  • WpPart
    Parts 13
Lịch đăng: Thứ 3, 5, 7 - Tác giả: Tích Quyên Luân (Siêu tóm tắt: Tôi ghét cậu, cậu ghét tôi, chúng ta ghét nhau. Nhưng hình như người ngoài không nghĩ thế.) Tịnh Anh ghét dân học tự nhiên nhất trần đời. Người lớn chỉ trêu có một câu: "Sau này lấy cháu của cô nhé, bạn ấy học chuyên hóa đẹp trai lắm!" là cô đã giãy nảy lên như bị ai ép uống nước cỏ dại. Chuyên hóa nghe đâu toàn trap boy, nói chuyện nhạt như nước ốc, chưa kể dân tự nhiên thì làm gì có chuyện biết ăn nói, đã thế còn kiêu căng. Trái lại, Quân ghét nhất những cô nàng mộng mơ, ướt át, toàn mơ tưởng đến ngôn tình, tâm trí lúc hở ra là bay vút như hidro, không để ai vào mắt, mà theo cậu không đâu tập trung nhiều những cô nàng như thế bằng chuyên xã hội. Hai đường thẳng song song, chẳng ai muốn chạm ai. Thế mà đời lại cứ thích đùa. Tình cờ, một lần trông thấy nụ cười trong xe ngày ấy, dưới ánh tà đỏ gạch khó quên... Còn Tịnh Anh, ngày hôm ấy chỉ định ghé nhà họ hàng chơi một đêm, nào ngờ vấp phải cả một vũ trụ rắc rối: từ mấy lời gán ghép nghe mà nổi da gà, rồi một cú ngã chạy ba chân khiến cô mất luôn hình tượng, rồi cả chiếc áo khoác đồng phục của ai đó khiến cô phải xuống nước làm culi không công,.. Từ hiểu lầm đến hiểu nhau. Từ trò chơi "truth or dare" đến cái ô rách bươm giữa trời mưa tầm tã. Từ lời nói vô tâm đến cái nắm tay dè dặt, chân thành. Câu chuyện là một chuỗi những mùa hè rực rỡ, nơi con gái không ngại cãi tay đôi, con trai chẳng ngại "sủa" giữa tầng ba, nơi bạn bè là gia đình, nơi không ai bị bỏ lại như nỗi sợ đã t
Xoá nạn lậm QT (dành cho người bị lậm QT) by daibong309
daibong309
  • WpView
    Reads 32,955
  • WpVote
    Votes 1,112
  • WpPart
    Parts 24
Xoá nạn lậm QT (dành cho người bị lậm QT) Lưu ý: Cái này không phải truyện Đây là nơi mình tự tổng hợp các từ ngữ bị dùng sai cách do phần mềm Quick Translator mà ra. Tổng hợp để tự xem nhưng các bạn hoàn toàn có thể để lại bình luận để chỉnh sửa những từ bạn thấy không đúng, hoặc bổ sung những từ bạn muốn tìm hiểu để mình cập nhật vào bài. Mình không biết tiếng Trung cũng chẳng phải chuyên gia ngôn ngữ gì, nhưng mỗi lần nhìn mấy từ dở hơi bị dùng tràn lan, mình cấn mắt quá không chịu được nên làm bài tổng hợp này để mọi người cùng xem, thấy nói đúng thì theo, thấy sai thì nhắc mình. Bài viết mang tính chất tham khảo, đừng coi tất cả những gì ở đây là đúng, và đừng mang những gì mình viết ở đây đi nơi khác để dùng làm luận điểm tranh cãi, vì nhỡ đâu mình sai thì sao 🐧 Lưu ý thêm một phát nữa: Bài viết này không áp dụng với những bạn chưa từng đọc truyện chuyển ngữ từ các bản dịch tiếng Trung kém chất lượng dịch bởi phần mềm QT, vì có bạn đã bình luận nói mình đánh đồng những từ bình thường thành QT và nói mình đang phá hoại tiếng Việt. Thật sự thì mình không biết phải giải thích thế nào bởi nếu bạn chưa từng đọc các bản dịch lậm QT bạn sẽ không hiểu được thế nào là "lậm" đâu ạ. Lỗi một phần cũng do mình chưa giải thích cặn kẽ về các từ mình đưa ra và chưa có ví dụ cụ thể, mong các bạn góp ý cho mình thêm. Mình cũng cần thời gian để sửa đổi và nâng cấp độ chính xác của bài tổng hợp này nữa. Cảm ơn mọi người đã đọc.
Nhài lạc mùa | Con Sẻ by ngyhw222
ngyhw222
  • WpView
    Reads 2,952
  • WpVote
    Votes 303
  • WpPart
    Parts 57
Có một đóa hoa nhài đã từng lặng lẽ đâm trồi giữa tiết trời lạnh lẽo, với vẻ ngoài thanh khiết đến nao lòng. Đóa hoa ấy đã từng là tất cả những gì dịu dàng và rạng rỡ nhất, tưởng chừng như sẽ ở lại mãi mãi, mà rốt cuộc nó vẫn lụi tàn trong cơn dĩ vãng. Ngày hạ nắng về, có bàn tay đã ôm lấy cành hoa còn mong manh, vỗ về bằng tất cả hơi ấm còn sót lại trong trái tim. "Hồng Hạnh?" _______________________ Tác giả: Sẻ Ngậm Bút 🪶 Thể loại: ngôn tình. - Chúc mọi người có trải nghiệm đọc vui vẻ 🍀
JunHao | Hạ Đánh Rơi Giọt Nắng Mềm by bemyrainnight
bemyrainnight
  • WpView
    Reads 2,972
  • WpVote
    Votes 229
  • WpPart
    Parts 3
Hạ vô tình lướt qua đỉnh đầu như gió vờn trước ngõ. Vô tình đánh rơi những giọt nắng mềm trên tóc em xinh đẹp. Vô tình mang em đến, nhẹ nhàng như từng tia nắng chảy dài nơi thềm cửa. Mang yêu thương giấu vào tận đáy tim để một ngày nắng hạ nào đó tôi khẽ thì thầm với em rằng, tôi yêu em... --- Viết cho SEVENTEEN, cho những viên kim cương quý giá tớ yêu thương, cho những xúc cảm đong đầy nơi mùa hạ rực hồng hương sắc. @bemyrainnight
Badgirl không muốn được yêu by _ciara358_
_ciara358_
  • WpView
    Reads 217
  • WpVote
    Votes 17
  • WpPart
    Parts 5
Gần cuối học kỳ I lớp 8, Phương Linh gặp bọn họ. Những con người thoạt nhìn tưởng bình thường, nhưng hóa ra lại chẳng hề bình thường. Minh Hoàng, đứa con trai luôn cười nhàn nhã, miệng ngọt như rót mật. Người ta bảo nó đào hoa, chẳng thật lòng với ai. Phương Linh cũng từng nghĩ vậy... cho đến khi cô nhận ra, có một ánh mắt lúc nào cũng dõi theo mình. Kiên nhẫn, trầm lặng, chẳng bao giờ nói ra, nhưng cũng chưa từng rời đi. Diệu An, mạnh mẽ, lạnh lùng, như thể chẳng gì có thể làm nó gục ngã. Nhưng giữa những tiếng cười đùa, đôi khi ánh mắt nó chợt trống rỗng. Như thể nó đã quen với việc một mình chống chọi với những suy nghĩ chẳng ai hiểu. Gia Bảo, lúc nào cũng vô tư như thể đời chẳng có gì đáng bận tâm. Nhưng nó luôn là đứa đầu tiên nhận ra khi ai đó có chuyện. Không hỏi, không khuyên, chỉ lặng lẽ đặt trước mặt người ta loại nước họ thích, như một cách thầm lặng bảo rằng: "Có tao đây rồi." Bảo Vy, đứa con gái hay cười nhất nhóm. Ai cũng nghĩ nó chẳng biết buồn, nhưng đôi khi, giữa những khoảnh khắc không ai để ý, nó lặng người, ánh mắt xa xăm. Thanh Tùng, lạnh lùng, ít nói, lúc nào cũng mang vẻ cáu kỉnh. Nhưng ai thân rồi mới biết, nó là đứa đáng tin cậy nhất. Không nhiều lời, nhưng nếu có chuyện, nó sẽ là người đầu tiên xuất hiện. Người ta bảo nhóm này chỉ là một lũ rảnh rỗi kết bè kết phái. Phương Linh cũng từng nghĩ vậy. Cho đến khi nó nhận ra... Bọn họ không hoàn hảo, nhưng vô tình khớp với nhau theo một cách kỳ lạ. Giữa những mớ hỗn độn của tuổi trẻ, giữa những lần cười đùa vô tư và