[ZZKK] hôn nhau đi lần cuối
Đêm đông Giáng sinh, Trịnh Vĩnh Khang và Trương Chiêu hôn nhau lần cuối trước chia tay. // textfic //
Đêm đông Giáng sinh, Trịnh Vĩnh Khang và Trương Chiêu hôn nhau lần cuối trước chia tay. // textfic //
Trương Chiêu ngờ ngợ về việc Trịnh Vĩnh Khang có dành tình cảm cho gã không. Bởi mọi thứ em thể hiện, nó mơ hồ quá. ; Trương Chiêu x Trịnh Vĩnh Khang 🦈🐯 oneshot abo. Thiết lập : alpha Chiêu tin tức tố thuốc lá × omega Khang tin tức tố cam thảo. @bumktsaz
Trương Chiêu tức giận, gã nhìn lấy em đang khóc nấc, rõ ràng là xót vô cùng, nhưng lần này phải dạy dỗ thật nghiêm. "Cai thuốc dần đi, không thì anh thao chết em trên giường ngay hôm nay đấy nhé, vợ yêu" ; Trương Chiêu x Trịnh Vĩnh Khang. 🔞 Trôn có lài, sếch mất não, 1shot. ABO ABO ABO - Alpha cà phê x Omega chocolat...
Trịnh Vĩnh Khang là thần, là đứa con của trời cao ban tặng cho Vương Sâm Húc. Oneshot. ; Vương Sâm Húc x Trịnh Vĩnh Khang 🐺🐯 au @bumktsaz
Bắt đầu là ái, kết thúc cũng là ái. Chỉ là khác người ; Trương Chiêu x Trịnh Vĩnh Khang EABO/ Enigma x Alpha. au @bumk and @toshipkhorin
Trương Chiêu nhặt được tiểu thần linh nằm trên lớp tuyết dày ở sau nhà kho của gã. ; Trương Chiêu x Trịnh Vĩnh Khang 🦈🐯 au @bumk and @toshipkhorin
Trương Chiêu x Trịnh Vĩnh Khang._.🦈🐯 ; abo "Anh hỏi em, em còn thích anh không?" "Em không.." Trịnh Vĩnh Khang nhả làn khói cuối tại Thượng Hải, sau đó em mang vali rời khỏi nơi phồn vinh này, bỏ lại Trương Chiêu đứng đắng cay phía sau dõi theo trong vô vọng. HE, so không cần sợ. au: @bumk and @toshipkhorin ~ some...
Trương Chiêu x Trịnh Vĩnh Khang🦈🐅 ; Trương Chiêu hút thuốc trên tầng thượng, Trịnh Vĩnh Khang ngồi chơi game trong phòng luyện tập. Họ giận đối phương đã hai ngày chưa làm lành. Em cứ thẫn thờ chơi từ ván này đến ván khác, cho đến khi Tạ Mạnh Huân khều vai nói khẽ: "Nghỉ mắt chút đi, Trịnh Vĩnh Khang." Vĩnh Khang kh...
"Cậu hai, cậu muốn nói gì với em sao?" Trịnh Vĩnh Khang ngước đôi mắt mình nhìn gã, Trương Chiêu chỉ lặng cười. "Tôi vừa học một câu hay lắm, Khang" "Người thương tưởng chừng chỉ trước mắt, ấy vậy lại cách cả đời" Trương Chiêu lật trang sách, mắt vẫn dán lên lưng người lúi cúi, mặt ngỡ khó hiểu. "Là sao cậu?" "Nghĩa...