_asleepykitten_'s Reading List
18 stories
[Hoàn, Cổ Đại Việt Nam] NGHĨA ĐÁ VÀNG by Gardenia_Augusta
Gardenia_Augusta
  • WpView
    Reads 8,475
  • WpVote
    Votes 346
  • WpPart
    Parts 3
Duyên ải duyên ai? Mà lầm mà lạc. Duyên bởi tay ai? Mà duyên tan tác. Tình vàng nghĩa bạc, Thác cũng thành tro. Tình rẻ như cho, Giày vò cả kiếp. Câu chuyện về những kẻ giữa đàng quảy gánh tương tư, lấy duyên nghĩa mua vui cho trời già. __________ Tên truyện: Nghĩa đá vàng. Người viết: Lê Bình Chi. Thể loại: truyện ngắn, cổ đại Việt Nam, tình cảm lãng mạn, day dứt, SE. Note: truyện lấy bối cảnh giả tưởng, không nhằm đến một thời đại cụ thể nào trong lịch sử Việt Nam. Vì thế, mọi chi tiết trùng lặp với lịch sử đều là ngẫu nhiên.
Ba đồng một mớ tình duyên by Wadakashi
Wadakashi
  • WpView
    Reads 2,386
  • WpVote
    Votes 70
  • WpPart
    Parts 3
Lấy bối cảnh thời phong kiến , trong một ngày hội xuân ; Đào - một cô tiểu thư đài các -gặp Mận -một cô thôn nữ nghèo . Sau hôm hội , họ vô tình ngã xuống giếng - nơi đưa họ xuyên không . Họ có một chuyến hành trình dài và học được nhiều điều qua chuyến phiêu lưu đó Bìa thiết kế bởi NhacTinhUu
Duyên trái duyên phải (HOÀN)  by __Wen__
__Wen__
  • WpView
    Reads 3,474
  • WpVote
    Votes 304
  • WpPart
    Parts 5
Lấy cảm hứng từ lịch sử, rồi chấm bút điểm lên vài nét về mối tình của Trịnh Kiểm và Ngọc Bảo. Những chuyện xưa cũ, chỉ mượn trí tưởng tượng để vẽ nên cho thỏa lòng cầm bút. Đây là thế giới do riêng mình kiến tạo, có ghé vào cũng đừng đánh đồng với chính sử. Mình cảm ơn
Hoài niệm (Tuyển tập oneshot)  by __Wen__
__Wen__
  • WpView
    Reads 1,659
  • WpVote
    Votes 125
  • WpPart
    Parts 6
Đây là nơi dành cho ai yêu thích lối văn thuần Việt của mình. Cốt truyện lấy nền từ dã sử, nhưng truyện thì tất cả đều do trí tưởng tượng cấu tạo nên. Đừng so với chính sử! :) Thời trẻ trâu của mình thì viết ngôn Trung Quốc không à, nay mình tổng hợp các tác phẩm thuần Việt đã từng đăng tải lại thành một ổ trên đây nè. Yêu cả nhà.
[Truyện Việt] Áo dài Hà Bắc by HienLe202
HienLe202
  • WpView
    Reads 41,872
  • WpVote
    Votes 2,707
  • WpPart
    Parts 55
Hiện nay trên wattpad có hai bản được đăng mà không có sự đồng ý của tôi. Đây là bản đầy đủ, hoàn chỉnh nhất. Truyện vẫn được giữ nguyên trên wordpress tại sefrasy.wordpress.com. == Con trai mười chín mơn mởn như cỏ non, mặc áo dài nâu, đội nón lá rộng vành, chèo thuyền ra ao sen buổi sớm mùa hạ, nhìn sen mà cười đẹp hơn cả hoa sen nở. Nét duyên "trời đất giao hòa" ấy là một khoảnh khắc tươi nguyên, thơm tho của tình yêu tuổi trẻ vừa chín tới, ngọt thanh mà mát lòng mát dạ. Phải nhìn tròn con mắt, hít hà khoan khoái, lại vừa chạm vào nâng niu vừa nếm dư vị dịu thanh ấy, mới thấy tim tê rân, khoái cảm đến hoảng sợ. Chiếc áo dài nâu vải thô mà bừng sáng giữa lá xanh, bông trắng, nhị vàng cùng nét cười đẹp xinh sau vành nón lá in vào tâm trí là vì thế, để mãi sau này, bao áo dài nhung gấm, lụa là xúng xính chung quanh cũng trở nên bình thường, nhìn rồi lại quên, nhìn rồi lại đầy hoài cảm tưởng nhớ đến người xưa cảnh cũ. Cuộc đời là hành trình dài mà lại ngắn, còn khi con tim bay lên với mây trời chỉ là một khoảnh khắc ngắn mà lại dài. Dài ngắn ngắn dài, chỉ đến không còn tâm thức nữa mới gọi là quên đi. Mà tàn nhẫn nhất trên đời, lại chính là sự lãng quên.
Cái Áo Duyên by VanVo55
VanVo55
  • WpView
    Reads 130,506
  • WpVote
    Votes 6,143
  • WpPart
    Parts 6
Tựa: Cái Áo Duyên Thể loại: lãng mạn, làng quê, cười hở mười cái răng Tóm tắt: Gái Ế được Cậu Cả rước về làm lẽ, hết ế. Mấy nay tui bị bài Tát Nước Đầu Đình của Lynk Lee ám, nghe tới nghe lui ngày đêm làm em tui phát quạu. Nhưng mà quả thật tui có điểm yếu chí mạng với thể loại dân ca đương đại này. Nghe bài này tự nhiên làm tui thấy vui vui, cứ như sắp đón Tết ý, hứng thú hơn, yêu đời hơn... Nói chung cũng chả biết nó chạm trúng cọng dây nào nữa, haha... :D Túm lại là, trước khi hứng thú lụi tàn, tui nhân cơ hội viết lun một truyện rất nhẹ nhàng, rất sến, mô tuýp rất cũ. Cơ mà hy vọng đọc xong ai cũng mỉm cười 1 mình giống bà tác giả khùng khùng. :D ***Bối cảnh là thôn quê miền Bắc, mà tui hong phải người Bắc, nếu có gì sai sai thì nhớ hú để tui sửa nghen :D
Thằng Huyện, Con Hầu  by VanVo55
VanVo55
  • WpView
    Reads 144,117
  • WpVote
    Votes 5,250
  • WpPart
    Parts 7
"Thằng huyện, con hầu, quả xứng đôi! Đứa hầu nằm ngửa, đứa hầu ngồi. Xênh xang áo mũ cho là quý Đào điếm trong phường, cũng thế thôi." Người ta nói chúng vừa vặn cái danh, "cẩu nam nữ." Đây là một chuyện tình làng bình dị đến độ không còn gì bình dị hơn về một thằng quan tham và một con hầu gái... Lần đầu tiên truyện sẽ chú trọng đến nhân vật nam nhiều hơn nhen. :P Cover and art by Niayu
Lạy Cậu, Em Đi Lấy Chồng by VanVo55
VanVo55
  • WpView
    Reads 77,571
  • WpVote
    Votes 3,805
  • WpPart
    Parts 9
Con Rơi ở với con Giời Dè đâu nặng nợ cả đời mới hay. Người xiên kẻ xỏ, mặc bây! Vợ ông vốn giống tiên bay trên trời, Có ngày ngó xuống đây chơi Rơi luôn vào áo ở đời với ông. Câu chuyện cũ rích muôn đời giữa thằng con giời và đứa con rơi, suốt cả cuộc đời bị tơ hồng quấn quàng làm nhiều phen ngã đụi Lấy cảm hứng từ liên khúc Lạy anh em đi lấy chồng và Bà rằng bà rí được thể hiện bởi nghệ sĩ Hồng Vân và nghệ sĩ Thành Lộc. Siêu hài siêu hay nhaa~ P/S: Truyện nằm trong Vũ trụ Những-Chàng-Trai-Dại-Gái-Thời-Loạn aka Khởi Nghĩa Lam Sơn Đã Giúp Các Cặp Đẻ Con Như Nào. Disclaimer: Nhân vật và cốt truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng của tác giả. Mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên. Bản online tạm thời rate 18+ nha.
Đũa Lệch by HoaTre92
HoaTre92
  • WpView
    Reads 29
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 1
Truyện ngắn, cổ trang, làng quê Việt Nam Chồng già vợ trẻ là tiên Chồng trẻ vợ trẻ nhiều điều đắng cay. Người xưa nói thế đương nhiên là đúng rồi!
[TRUYỆN DÀI] Phồn Hoa Tựa Gấm by Motthuophonhoa
Motthuophonhoa
  • WpView
    Reads 411
  • WpVote
    Votes 27
  • WpPart
    Parts 7
Ai cũng nói chốn phồn hoa làm người ta vui, với cậu, có mợ còn vui hơn chốn phồn hoa. Ai cũng nói tựa gấm là vẻ đẹp tuyệt nhất, với mợ, chỉ khi bên cậu cuộc đời mới tựa gấm. Chỉ tiếc rằng cuộc đời cậu tựa gấm nhưng chưa phồn hoa, còn mợ, sống nơi phồn hoa nhưng chưa bao giờ tựa gấm...