💓
32 stories
Điêu Linh [Rengoku Kyojuro x Reader] by Jenesaisi
Jenesaisi
  • WpView
    Reads 55
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 1
Điêu linh có nghĩa là Tàn Lụi.
Thính Hạ - Lộc Linh by Ziie_Ziie
Ziie_Ziie
  • WpView
    Reads 110,192
  • WpVote
    Votes 4,070
  • WpPart
    Parts 52
Năm lớp 11, Thẩm Thính Hạ đem lòng yêu thầm một chàng trai. Anh ấy thường xắn tay áo lên, để lộ làn da trắng muốt với một nốt ruồi nhỏ nhạt nhòa. Vào giờ ra chơi, anh hay cầm chai nước ngọt Bắc Băng Dương, đứng tựa mình dưới tán cây dâu tằm, cười đùa đầy vô tư và cuốn hút. Anh ấy tỏa sáng như thế, rực rỡ đến mức ánh sáng ấy soi chiếu cả một thời thanh xuân của Thính Hạ. Cô chỉ biết thầm mong anh sẽ ngày càng tốt hơn, và đúng như ước muốn đó, anh đã chuyển từ lớp A đến lớp Hỏa Tiễn, từ một chàng trai bình thường thành một ngôi sao sáng. Chỉ với một bộ phim, anh đã nổi tiếng và khiến cả giới nghệ thuật phải xôn xao. Người mà Thính Hạ thầm thích giờ đây đã trở thành người mà tất cả mọi người đều yêu mến. Anh vẫn cứ tiếp tục tiến về phía trước, và ngày càng rời xa cô hơn. Năm 24 tuổi, Giang Tố lần đầu biết yêu, với một cô gái anh thật sự quý mến. Cô là một họa sĩ được đoàn phim mời riêng, cũng là bạn học cùng trường cấp ba với anh, chỉ cách nhau một dãy hành lang. Họ có rất nhiều kỷ niệm chung: gốc cây dâu tằm ở trường, những chai nước ngọt luôn hết hàng ở quầy ăn vặt, và cả những bộ đồng phục học sinh có đường may xộc xệch. Anh cứ nghĩ rằng tất cả chỉ là sự trùng hợp. Cho đến khi anh vô tình mở chiếc hộp đựng những bức tốc họa cũ kỹ. Trên từng trang giấy là hình vẽ của một người, thuần thục đến mức không cần phải nháp. Ban đầu, anh không nhận ra, cho đến khi xem đến những trang cuối cùng thì vài chiếc vé xem phim mà anh từng đóng chính rơi ra. Số ghế trên vé lu
[FICTION] KHI CÁM CÓ NÃO HAY YÊU THƯƠNG ĐONG ĐẦY BI KỊCH by hta251202
hta251202
  • WpView
    Reads 373
  • WpVote
    Votes 24
  • WpPart
    Parts 25
Truyện được repost từ: "Hội những người đam mê truyện ngược : Ngược ! Ngược nữa ! Ngược mãi" Since: 23/11/2017 Link: https://www.facebook.com/truyen.nguoc/posts/1837791596295331 Bản gốc được viết bởi: Zinnia Reiga
Please love her by hoanglachi
hoanglachi
  • WpView
    Reads 13,860
  • WpVote
    Votes 1,642
  • WpPart
    Parts 1
Mong rằng cuộc đời này sẽ luôn dịu dàng với em.
00:00 AM by hoanglachi
hoanglachi
  • WpView
    Reads 24,526
  • WpVote
    Votes 2,783
  • WpPart
    Parts 1
0 giờ sáng ngày 14/2, Jungkook giật mình thức giấc khi nghe thấy tiếng gõ cửa lọc cọc, lọc cọc ở bên ngoài.
[BTS]Nữ Phụ Nghịch Tập (Cao H) by thanhmaitieuthu
thanhmaitieuthu
  • WpView
    Reads 763,784
  • WpVote
    Votes 32,736
  • WpPart
    Parts 136
⚠️NP, H nặng Xuyên thành nữ phụ, tương tác tình cảm với maknae line + hyung line ⚠️Truyện tự sáng tác, yêu cầu không chuyển ver copy lung tung
Jungkook | Giữa thương đau, còn hạnh phúc by yoongilune
yoongilune
  • WpView
    Reads 2,723
  • WpVote
    Votes 261
  • WpPart
    Parts 1
Tình yêu là niềm đau
JK | Give me your hand by augety
augety
  • WpView
    Reads 5,856
  • WpVote
    Votes 720
  • WpPart
    Parts 1
"Đưa tay em đây anh nắm, dắt em qua mọi nẻo đường, mãi bên nhau em nhé?"
ĐI NHẶT VE CHAI, ĐƯỢC CHỒNG NHƯ Ý by ebekookiee
ebekookiee
  • WpView
    Reads 891
  • WpVote
    Votes 87
  • WpPart
    Parts 5
Tác giả: 薛定谔的猫 Edit: Nhược Ảnh Link gốc: https://www.zhihu.com/question/379514191/answer/2520917248 GIỚI THIỆU Sau khi thi tuyển sinh đại học xong, tôi đi lụm ve chai trong một tiểu khu cao cấp. Lụm đến nhà của Lâm Vũ Hàng, cậu ta cười nhạo tôi: "Ồ, thi trượt đại học rồi nên đi nhặt ve chai đấy à?" Hôm sau, cậu ta xách túi da rắn, đi theo sau tôi lụm ve chai. Tôi lườm cậu ta, cậu ta lại tỏ vẻ đau buồn: "Tôi cũng rớt rồi." Ngày khai giảng, hai chúng tôi cầm theo giấy báo nhập học của Thanh Hoa, đụng mặt nhau trước cổng trường đại học.
[FULL] EM SẼ ĐẾN DỖ ANH - HẠ TIỂU LÝ by nienii_
nienii_
  • WpView
    Reads 1,214
  • WpVote
    Votes 45
  • WpPart
    Parts 9
Tác giả: Hạ Tiểu Lý Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại, Đô Thị, Vườn Trường, Trọng Sinh, 1v1 Giới thiệu truyện: Anh nói với đôi mắt đỏ hoe: "Em nhận sai đi, chỉ cần em nhận sai là anh sẽ tha thứ cho em, có được không?" Tôi hiểu ý, lập tức đứng dậy, ngoan ngoãn khom lưng với anh, dịu dàng nói: "Tôi xin lỗi, tôi không biết tôi lại làm anh tức giận như thế, tôi sai rồi." Tô Dạng đột nhiên ngây người: "Em có biết là em đã làm sai gì không?" Tôi lắc đầu: "Không biết." "Vậy em nói xin lỗi làm cái quái gì?" "Bởi vì tôi nên anh tức giận, vậy đó là lỗi của tôi." Tôi nói rất nghiêm túc, không hề nói đùa.