🦫🎀
27 stories
(JunPhúc) Mùa hè không trọn, vậy chờ ngày đông by thanhmybatxa
thanhmybatxa
  • WpView
    Reads 539
  • WpVote
    Votes 74
  • WpPart
    Parts 1
"Mọi người đều nhớ em mà." "Vậy... anh có nhớ em không?" "Đã đi đâu mà nhớ!"
[junphuc] ngưu tầm ngưu by gingerbell12
gingerbell12
  • WpView
    Reads 5,955
  • WpVote
    Votes 484
  • WpPart
    Parts 6
duy thuận là một gã tồi, minh phúc cũng chẳng phải trai ngoan warning: ooc, lowercase, 🔞
[junphuc|oneshot] một đêm say by gingerbell12
gingerbell12
  • WpView
    Reads 1,899
  • WpVote
    Votes 190
  • WpPart
    Parts 1
mọi đêm say cả hai người đều quấn lấy nhau trên giường, nhưng đêm nay chỉ còn lại cái ôm ấm áp
(Thỏ Trắng x Hải Ly) Nhà có hai con mèo by thanhmybatxa
thanhmybatxa
  • WpView
    Reads 3,101
  • WpVote
    Votes 296
  • WpPart
    Parts 5
Ngoại truyện tuỳ hứng của "Từ fanboy đến mập mờ" hay là chuyện Thuận Phúc yêu đương.
hải ly nằm sưởi nắng | Thuận Phúc by user55990162
user55990162
  • WpView
    Reads 4,367
  • WpVote
    Votes 374
  • WpPart
    Parts 4
chỉ là mình muốn hải ly và thỏ trắng về chung 1 nhà, cùng nhau trải qua mấy chuyện vặt vãnh lông gà vỏ tỏi. Lưu ý to bự trước khi đọc: truyện delulu, không có gì là thật trừ tình iu của đôi trẻ vì tui mong là thế :''))
đồ tàu quận tư | junphuc by ranindeyo
ranindeyo
  • WpView
    Reads 876
  • WpVote
    Votes 143
  • WpPart
    Parts 1
duy khánh nghĩ chắc là trùng hợp thôi. quận tư đồ tàu nhiều như vậy, trùng hợp thì có gì đâu. xong rồi em cũng cảm thán hai anh này nhìn khắc khẩu nhau như thế, mà khẩu vị giống nhau ghê ha. cái tô anh thuận ăn nhìn y chang cái tô hôm bữa anh phúc chụp luôn.
thuận.phúc ; người một nhà by yanlaiyueba
yanlaiyueba
  • WpView
    Reads 1,190
  • WpVote
    Votes 119
  • WpPart
    Parts 1
trăng tròn là trung thu, gặp nhau là đoàn tụ...
JunPhuc // Kyoto thương nhớ,... by shadeofautumn
shadeofautumn
  • WpView
    Reads 207
  • WpVote
    Votes 26
  • WpPart
    Parts 1
Ừ, Kyoto thương nhớ. Bởi vì ở tận trấn cổ Kyoto, anh vẫn không ngừng nhớ thương một người. Nắng vẫn giòn tan trên sân đền, gió nhẹ lay hàng cây, và trái tim Duy Thuận chưa bao giờ an yên đến như vậy. Về thôi, về với Sài Gòn, có người đang đợi mình. Kyoto à, hẹn một ngày không xa nhé.