[LONGFIC] Tên khốn,anh nói yêu tôi sao? (FULL)
Đỏ của máu, cam của hoàng hôn và lửa cháy, đen của màn đêm. Đục ngầu của giận dữ, trong ngần của mưa và nước mắt, xanh thẫm của nỗi đau. Lẽ ra đó là những gam màu hạnh phúc...
Đỏ của máu, cam của hoàng hôn và lửa cháy, đen của màn đêm. Đục ngầu của giận dữ, trong ngần của mưa và nước mắt, xanh thẫm của nỗi đau. Lẽ ra đó là những gam màu hạnh phúc...
Junhyung, đến tột cùng là anh muốn gì? Bức tôi đến đường cùng? Bất quá, tôi ngoại trừ bản thân ra, đến ngón tay anh cũng chẳng thể chạm đến. Tôi cũng chẳng thể tổn hại đến anh. Vẫn là phải tự sinh, tự diệt, có phải không?
Sau 5 năm hẹn hò, cậu nhận ra bản thân đã lạc vào con đường của người đó, mãi mãi không thể dừng lại. Khi cậu cố gắng bước tiếp, cố gắng để cả hai có thể toàn vẹn về sau, thì người ấy lại đột ngột nói lời chia tay. Cậu giống như một đứa trẻ lạc mẹ, hoàn toàn không hiểu tại sao lại như vậy. Chỉ biết gật đầu chấp nhận l...
Em đứng đây bên cạnh anh...Ngắm nhìn anh là tất cả những gì em có thể làm. Nếu em nói ra hết những suy nghĩ trong tận sâu đáy lòng này, anh sẽ ôm em vào vòng tay...hay sẽ để em ra đi...Những ngày tháng hạnh phúc của chúng ta liệu có mờ nhạt dần như thể lời thì thầm trong cơn gió...Phải chăng tất cả sẽ chấm dứt vì hai...
- Bây giờ chúng ta thử nhé, để xem ai mạnh hơn ai nào. Dám thử không? - Thử thì thử, để xem ai sợ ai nào? ... - Thế nào? Em đã chịu thua chưa? Là anh mạnh hơn mà, đúng không? - Không tính, lúc nãy là do tôi bất cẩn nên mới thua thôi. Tôi không nhận, thử lại đi. ... - Ah...ah...không....không phải bây giờ.... ... - Bâ...
Một giám đốc xuất thân bí ẩn, độc mồm độc miệng và lúc nào cũng đeo chiếc mặt nạ che đi nửa gương mặt.... Một cậu nhân viên bình thường với quá khứ đầy đau thương, mang theo ý định trả thù người định cưỡng hiếp cậu.... Định mệnh đưa cả hai gặp nhau, cũng chính định mệnh đẩy họ xa nhau....