làng quê
5 stories
Lồng đèn đỏ by Bluambercyndee
Bluambercyndee
  • WpView
    Reads 17
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 2
Đêm hội hoa đăng năm ấy, người người nhà nhà nô nức, phố xá rực rỡ sắc màu. Bên này, cửa hàng, bên kia, trai gái dắt tay nhau đi, đôi lứa e thẹn trao cho nhau những chiếc đèn lồng đỏ. Giữa không khí phồn hoa náo nhiệt, có hai bóng dáng lặng lẽ bên lề đường. Một thiếu niên, tay dắt xe đạp, chân dừng trước cửa một hiệu thuốc, ánh mắt vô định rơi trên kệ thuốc quý. Đằng xa, có cô bé nọ vô tình bắt gặp hình ảnh ấy. Em thảng hồn trong đôi mắt chàng. Chàng nhìn lại em, em chạy mất, lòng đem tương tư. - Ngày bắt đầu viết: 16/11/2023 - - Ngày đăng tải: 23/09/2024 -
[Hoàn, Cổ Đại Việt Nam] NGHĨA ĐÁ VÀNG by Gardenia_Augusta
Gardenia_Augusta
  • WpView
    Reads 8,523
  • WpVote
    Votes 348
  • WpPart
    Parts 3
Duyên ải duyên ai? Mà lầm mà lạc. Duyên bởi tay ai? Mà duyên tan tác. Tình vàng nghĩa bạc, Thác cũng thành tro. Tình rẻ như cho, Giày vò cả kiếp. Câu chuyện về những kẻ giữa đàng quảy gánh tương tư, lấy duyên nghĩa mua vui cho trời già. __________ Tên truyện: Nghĩa đá vàng. Người viết: Lê Bình Chi. Thể loại: truyện ngắn, cổ đại Việt Nam, tình cảm lãng mạn, day dứt, SE. Note: truyện lấy bối cảnh giả tưởng, không nhằm đến một thời đại cụ thể nào trong lịch sử Việt Nam. Vì thế, mọi chi tiết trùng lặp với lịch sử đều là ngẫu nhiên.
[Làng Quê] TRONG TIẾNG HÁT TRƯƠNG CHI by Gardenia_Augusta
Gardenia_Augusta
  • WpView
    Reads 447
  • WpVote
    Votes 35
  • WpPart
    Parts 2
"Tôi đã tìm Trương Chi hai năm, tìm đến mức không rõ tôi bên cạnh Trương Chi trong đò nằm mộng hay Trương Chi là giấc mộng của tôi. (...) Tôi vẫn một mực giày vò vì cho rằng phận lẻ duyên tơ, đến bây giờ mới bẽ bàng ngộ ra. Nhiều khi, Trương Chi là tôi chứ không phải một ai khác. Bên bờ không một dòng sông lấp Em quẫn tìm tiếng hát đâu đây Bởi vì duyên đan nhầm nhịp thở Hai kẻ ta không một vui vầy." Truyện lấy cảm hứng từ tích xưa Trương Chi, bài thơ "Sông lấp" Tế Xương và các đoạn ca dao. Bối cảnh trong truyện là một vùng giả định thời Nguyễn. Cảm ơn @Senn234 đã cho tui động lực để viết cái của nợ này. Ảnh bìa: Pinterest
Thằng Huyện, Con Hầu  by VanVo55
VanVo55
  • WpView
    Reads 144,412
  • WpVote
    Votes 5,251
  • WpPart
    Parts 7
"Thằng huyện, con hầu, quả xứng đôi! Đứa hầu nằm ngửa, đứa hầu ngồi. Xênh xang áo mũ cho là quý Đào điếm trong phường, cũng thế thôi." Người ta nói chúng vừa vặn cái danh, "cẩu nam nữ." Đây là một chuyện tình làng bình dị đến độ không còn gì bình dị hơn về một thằng quan tham và một con hầu gái... Lần đầu tiên truyện sẽ chú trọng đến nhân vật nam nhiều hơn nhen. :P Cover and art by Niayu
Cái Áo Duyên by VanVo55
VanVo55
  • WpView
    Reads 131,476
  • WpVote
    Votes 6,150
  • WpPart
    Parts 6
Tựa: Cái Áo Duyên Thể loại: lãng mạn, làng quê, cười hở mười cái răng Tóm tắt: Gái Ế được Cậu Cả rước về làm lẽ, hết ế. Mấy nay tui bị bài Tát Nước Đầu Đình của Lynk Lee ám, nghe tới nghe lui ngày đêm làm em tui phát quạu. Nhưng mà quả thật tui có điểm yếu chí mạng với thể loại dân ca đương đại này. Nghe bài này tự nhiên làm tui thấy vui vui, cứ như sắp đón Tết ý, hứng thú hơn, yêu đời hơn... Nói chung cũng chả biết nó chạm trúng cọng dây nào nữa, haha... :D Túm lại là, trước khi hứng thú lụi tàn, tui nhân cơ hội viết lun một truyện rất nhẹ nhàng, rất sến, mô tuýp rất cũ. Cơ mà hy vọng đọc xong ai cũng mỉm cười 1 mình giống bà tác giả khùng khùng. :D ***Bối cảnh là thôn quê miền Bắc, mà tui hong phải người Bắc, nếu có gì sai sai thì nhớ hú để tui sửa nghen :D