5114
12 stories
Ngược gió hướng về phía mặt trời  by tuyet2707291
tuyet2707291
  • WpView
    Reads 61,409
  • WpVote
    Votes 1,068
  • WpPart
    Parts 23
Truyện dịch, Fanfic, HE, gương vỡ lại lành.
[Shatou|我才不会等你] Tôi Sẽ Không Đợi Cậu by BabyDragon_Shatou
BabyDragon_Shatou
  • WpView
    Reads 31,239
  • WpVote
    Votes 713
  • WpPart
    Parts 17
Author: 耶耶猫猫 (dy) Vào ngày Tôn Dĩnh Sa giành được danh hiệu cú đúp Grand Slam, Vương Sở Khâm đã có bạn gái. Trong bữa tiệc chúc mừng của cô, anh tự phạt ba ly rượu: "Sa Sa, chúc mừng cậu, đạt được điều mong muốn rồi. Tôi tự phạt ba ly, đi trước đây. Bạn gái tôi đến đón tôi về nhà rồi." Vào ngày cô đạt được ước nguyện, Vương Sở Khâm lại nói rằng anh đã có bạn gái. Vương Sở Khâm luôn nghĩ rằng cô là cánh chim yến không bao giờ chạm đất, chỉ mãi bay về phía trước mà chẳng hề ngoái đầu nhìn lại. Vậy nên, anh đã thề rằng cả đời này sẽ không còn bất cứ dây dưa gì với Tôn Dĩnh Sa nữa. Nhưng khi nhìn thấy nước mắt của cô, anh vẫn không thể hiểu nổi: "Tôn Dĩnh Sa, cậu khóc cái gì? Không phải chính cậu bảo tôi đừng đợi cậu sao?"
[Shatou] Chìm đắm by BabyDragon_Shatou
BabyDragon_Shatou
  • WpView
    Reads 97,194
  • WpVote
    Votes 1,785
  • WpPart
    Parts 22
[SHATOU FANFIC] ANH CÓ THỂ NÓI YÊU EM LẦN NỮA KHÔNG by Shatou-5114
Shatou-5114
  • WpView
    Reads 50,257
  • WpVote
    Votes 1,042
  • WpPart
    Parts 19
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !" Vương Sở Khâm ngớ ra. Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh. Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng. Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà. Cô đã hiểu. Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì. Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác. Vậy thì có gì phải sợ chứ? Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu. Ngay từ năm 22 tuổi. Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế. Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình. Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới. Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.
[SHATOU FANFIC] TRÀ ẤM by Shatou-5114
Shatou-5114
  • WpView
    Reads 9,270
  • WpVote
    Votes 282
  • WpPart
    Parts 11
Tình yêu giữa Tôn Dĩnh Sa và Vương Sở Khâm như một tách trà ấm, mang đến cảm giác an yên và gần gũi. Nó không vội vã, mà là sự đồng hành thầm lặng, nâng đỡ nhau trong những lúc khó khăn. Như trà ấm trong mùa đông, tình yêu ấy sưởi ấm trái tim, giúp họ vượt qua thử thách và làm mọi lo toan nhẹ nhàng hơn. Chính trong những khoảnh khắc giản dị bên nhau, họ nhận ra rằng tình yêu là sức mạnh giúp họ kiên cường và vững bước về phía trước.
[SHATOU FANFIC] LIỆU CÓ THỂ GẶP LẠI NHAU KHÔNG? by Shatou-5114
Shatou-5114
  • WpView
    Reads 19,625
  • WpVote
    Votes 511
  • WpPart
    Parts 11
Gương vỡ lại lành
[SHATOU FANFIC] GIÓ DÙ MUỘN...RỒI CŨNG SẼ ĐẾN by Shatou-5114
Shatou-5114
  • WpView
    Reads 67,075
  • WpVote
    Votes 1,538
  • WpPart
    Parts 23
Tình yêu của Shatou như cơn gió, đôi khi đến muộn màng, nhưng khi nó đến, mọi thứ đều trở nên thật sự ý nghĩa. Dù khoảng cách và thời gian có làm cho trái tim họ mệt mỏi, nhưng cuối cùng, tình yêu vẫn sẽ tìm thấy đường về. Gió dù có muộn, cũng sẽ đến, như tình yêu, dù trễ nải nhưng khi chạm đến, tất cả sẽ trở nên hoàn hảo.
[SHATOU FANFIC] CHÚNG TA by Shatou-5114
Shatou-5114
  • WpView
    Reads 34,434
  • WpVote
    Votes 942
  • WpPart
    Parts 12
Tại sao anh ấy cứ phải quản cô như thế? Cô đã 26 tuổi rồi. Sự nổi loạn không bộc lộ ở tuổi 18 giờ lại bùng nổ ở tuổi 26. "Sở Khâm, em không muốn anh quản em như vậy nữa." "Shasha, anh là bạn trai em. Làm sao anh có thể không quan tâm em?" "Nhưng em rất khó chịu với cảm giác này! Em không muốn anh quản. Em không muốn tình yêu như vậy nữa!" "Shasha, em phải biết mình đang nói gì! Nghĩ kỹ rồi hãy nói được không?" "Em rất rõ ràng mình đang nói gì." Tôn Dĩnh Sa bực bội vò đầu. "Rốt cuộc là em ghét bị quản, hay ghét anh?" Vương Sở Khâm đau đớn hỏi. Anh có linh cảm không hay, rằng có thể hai người họ sắp chia tay. Đây là một cảm giác tồi tệ. "Cả hai." Tôn Dĩnh Sa cúi đầu thở dài. "Sở Khâm, chúng ta chia tay đi."