buon doi
12 stories
[taekook] anh có thích xứ wales không? by rabfoxx
rabfoxx
  • WpView
    Reads 139,224
  • WpVote
    Votes 9,488
  • WpPart
    Parts 2
thay em yêu lấy xứ wales nhé?
jiminjeong - liễu by nt141892
nt141892
  • WpView
    Reads 157,096
  • WpVote
    Votes 15,064
  • WpPart
    Parts 22
''em gầy như liễu trong thơ cổ tôi bỏ trường thi lúc thịnh đường. ... tôi nhớ sông có nguyệt lạ lùng có trời lau lách chỗ hư không em tìm âu yếm trong đôi mắt thấy cả vô cùng dưới đáy sông.'' Nguyên Sa.
jiminjeong - một kiếp tình si by nt141892
nt141892
  • WpView
    Reads 149,947
  • WpVote
    Votes 8,638
  • WpPart
    Parts 7
''tặng người một chút tình si. không nhiều không ít vừa y một đời.''
Bến xe by _gnilgnhp_
_gnilgnhp_
  • WpView
    Reads 8,388
  • WpVote
    Votes 177
  • WpPart
    Parts 19
Chương Ngọc là một thầy giáo vô cùng tài năng và kiệt xuất, thế nhưng anh lại bị mù cả hai mắt. Chương Ngọc mang một phong thái thâm trầm và lạnh nhạt. Anh không chấp nhận bất kì sự giúp đỡ nào vì không muốn nhận sự thương hại của ai cả. Nhưng với Liễu Địch, cô giúp đỡ anh xuất phát từ lòng tôn kính và ngưỡng mộ - giống như bảo vệ một "tư tưởng cao quý" không bị "người đời bôi nhọ." Vậy nên dần dần Chương Ngọc đã hoàn toàn tin tưởng và chấp nhận sự giúp đỡ của cô. Vì đã nhận lời sẽ không hỏi và bàn luận bất cứ điều gì liên quan đến Chương Ngọc, nên Liễu Địch chỉ lặng lẽ làm tốt mọi việc và chăm sóc anh vô cùng chu đáo. Việc mà Liễu Địch thích nhất đó là tiễn anh ra bến xe. Năm tháng cứ thế trôi qua, con đường đi đến bến xe dần dần chứa đầy những kỉ niệm nhỏ bé của hai thầy trò qua 4 mùa xuân, hạ, thu, đông. Tất cả đều là những khoảnh khắc đẹp đẽ đáng nhớ... Trải qua nhiều biến cố, từ bài viết "Người thầy của tôi" của Liễu Địch, ngày nghỉ mùa đông Liễu Địch "lỡ" quên mất Chương Ngọc ở trường đến kì thi cuối cấp của Liễu Địch... tình cảm của cô dành cho thầy Chương lớn dần lúc nào không hay. Nhưng chỉ đến khi Liễu Địch rời xa ngôi trường cấp 3, rời xa Chương Ngọc đến với ngôi trường Bắc Đại... vô tình bắt gặp một bến xe buýt cô mới ý thức được tình cảm trong cô dành cho người thầy của mình. Còn về phía Chương Ngọc, anh đã luôn yêu Liễu Địch trong sự đau khổ và kìm nén. Đến cuối cùng, anh đã bất chấp tất cả để bảo vệ cô gái bé nhỏ của mình...
100 ngày cuối cùng by soisbelleatafacon
soisbelleatafacon
  • WpView
    Reads 16,970
  • WpVote
    Votes 1,117
  • WpPart
    Parts 2
Một câu chuyện sẽ làm bạn rơi nước mắt.
365 ngày sau khi tôi chết by soisbelleatafacon
soisbelleatafacon
  • WpView
    Reads 189,145
  • WpVote
    Votes 10,656
  • WpPart
    Parts 22
Tác Giả: Ai Cũng Không Quen Biết Tôi Thể loại: Đam mỹ, ngược, hiện đại, thế thân, tra công tiện thụ (không hẳn .-.), ngôi thứ nhất, SE. Văn Án: ..."Tôi là con chó của ngài ấy"... "Ngài ấy nói, cậu sủa hai tiếng cho tôi vui đi, Hứa Nguyện." "Tôi sẽ sủa 'gâu gâu' cho ngài nghe." Lúc còn sống, tôi vẫn luôn nghĩ rằng ngài ấy sẽ không yêu tôi, sau khi chết rồi cũng vậy, ai biết.... Tôi nhìn người đàn ông kiêu ngạo kia, từ một vị thần....thành một con chó. Ngài ấy bảo tôi trở về đi. Nhưng tôi chết rồi. Không giống như một con chó nữa, ngài ấy vẫy tay, là tôi chạy tới. ------------------------------ Tạ Thời Vũ x Hứa Nguyện Sau khi vợ mất thì thành chó dại công x Đã qua đời dịu dàng săn sóc thụ. _____________________________ Lời tác giả: Lúc thụ còn sống thì là tra công tiện thụ, sau khi thụ chết thì linh hồn ở cạnh công nhìn công dần dần hối hận. Không trùng sinh, hành hạ tên kia chết lên chết xuống, máu tó x 10000 lần. Sì poi xí là công vẫn luôn yêu thụ nhưng ngu quá. 365 ngày là quãng thời gian công nhận ra mình yêu thụ để rồi hối hận cả đời. Cứ chửi công thoải mái nhiệt tình vào nhá.
in case i am dead by eqiwer
eqiwer
  • WpView
    Reads 147
  • WpVote
    Votes 8
  • WpPart
    Parts 1
i knew that someday, i was gonna die. it's a good day to die? - nhìn vào cái chết để tồn tại.
tuếch by eqiwer
eqiwer
  • WpView
    Reads 54
  • WpVote
    Votes 9
  • WpPart
    Parts 1
chết by eqiwer
eqiwer
  • WpView
    Reads 3,411
  • WpVote
    Votes 208
  • WpPart
    Parts 1
267
Hồ Điệp Và Kình Ngư - Tuế Kiến by Duahaukhongchua
Duahaukhongchua
  • WpView
    Reads 51,123
  • WpVote
    Votes 1,548
  • WpPart
    Parts 21
"Một con bướm có tuổi thọ khoảng ba ngày cho đến một tháng... Mà đa phần, tuổi thọ của bướm chỉ tầm một tuần, tức bảy ngày" "Sinh mệnh của tôi cũng mong manh như Tôi cũng không khác gì loài bướm. Người bình thường mấy chục năm, với tôi chỉ còn tính bằng tháng, có thể còn ngắn hơn nữa!" *** Kinh Du lần đầu gặp Hồ Điệp, anh ấy cứ nghĩ cô là thiếu nữ chán đời, định tự tử. Kinh Du gặp Hồ Điệp lần thứ hai, anh thản nhiên nói: "Nếu hôm nay cô lại nhảy xuống, tôi sẽ không cứu cô nữa." Sau đó, cô nói với anh: "Kinh Du, anh không cần cảm thấy có lỗi với em." Thật lâu về sau, Kinh Du trở về sân thi đấu, nhận được vinh quang thuộc về mình. Dưới ánh đèn flash, anh chợt nhớ đến giọng nói của người con gái, và nói một lời thiếu suy nghĩ trước mặt hàng nghìn người.