Danh sách đọc của TWR_haa
5 stories
[XUẤT BẢN] NHẬT KÝ CRUSH BẠN CÙNG BÀN  by Miaa_aa
Miaa_aa
  • WpView
    Reads 582,467
  • WpVote
    Votes 2,835
  • WpPart
    Parts 8
Hồi năm cuối cấp 3, tôi có một cậu bạn cùng bàn.
Hồ Điệp Và Kình Ngư - Tuế Kiến by Duahaukhongchua
Duahaukhongchua
  • WpView
    Reads 48,432
  • WpVote
    Votes 1,469
  • WpPart
    Parts 21
"Một con bướm có tuổi thọ khoảng ba ngày cho đến một tháng... Mà đa phần, tuổi thọ của bướm chỉ tầm một tuần, tức bảy ngày" "Sinh mệnh của tôi cũng mong manh như Tôi cũng không khác gì loài bướm. Người bình thường mấy chục năm, với tôi chỉ còn tính bằng tháng, có thể còn ngắn hơn nữa!" *** Kinh Du lần đầu gặp Hồ Điệp, anh ấy cứ nghĩ cô là thiếu nữ chán đời, định tự tử. Kinh Du gặp Hồ Điệp lần thứ hai, anh thản nhiên nói: "Nếu hôm nay cô lại nhảy xuống, tôi sẽ không cứu cô nữa." Sau đó, cô nói với anh: "Kinh Du, anh không cần cảm thấy có lỗi với em." Thật lâu về sau, Kinh Du trở về sân thi đấu, nhận được vinh quang thuộc về mình. Dưới ánh đèn flash, anh chợt nhớ đến giọng nói của người con gái, và nói một lời thiếu suy nghĩ trước mặt hàng nghìn người.
[Đang ra] Ngõ Ngô Đồng by cnxrnh
cnxrnh
  • WpView
    Reads 5,909
  • WpVote
    Votes 233
  • WpPart
    Parts 17
[Ngõ Ngô Đồng] Tác giả: Tống Khích Không Ăn Cá Thể loại: BE, chữa lành, thanh xuân Tình trạng: Đang ra Edit: Chờ ngày xương rồng nở hoa (@cnxrnh), The return of happiness (@linhlann22) Giới thiệu: Năm 2009, lần đầu tiên họ gặp nhau, thiếu nữ chưa trải sự đời và thiếu niên thiên tài lạnh lẽo ôn nhu gặp nhau tại ngõ Ngô Đồng. Trời cao an bài, sẽ không chia cắt những người yêu nhau. Người mà cô yêu thời niên thiếu, cuối cùng vì để cứu cô mà chết thảm dưới tay của những kẻ cặn bã. Khi cô bị bắt nạt, bị ức hiếp, bố mẹ người thân không có ở bên, là anh đã ôm cô vào lòng. Anh nói với cô rằng còn có người yêu cô. Bốn năm, anh hết lần này đến lần khác kéo cô ra khỏi sương mù. Cuối cùng vì cứu cô mà chết. Sáu năm. Ninh Uyển trong sáu năm chỉ mơ thấy Tống Thanh Yến hai lần. "Uyển Uyển, em không thể cứ ngủ như này mãi được. Đi yêu thế giới này lần nữa đi." Anh cúi đầu hôn lên trán cô. Trước mặt họ là mặt trời đang dần ló dạng. Giọng nói của Tống Thanh Yến dịu dàng mơ hồ. Anh nói: "Anh yêu em." Vui lòng không reup!!!
Bến xe by _gnilgnhp_
_gnilgnhp_
  • WpView
    Reads 7,191
  • WpVote
    Votes 172
  • WpPart
    Parts 19
Chương Ngọc là một thầy giáo vô cùng tài năng và kiệt xuất, thế nhưng anh lại bị mù cả hai mắt. Chương Ngọc mang một phong thái thâm trầm và lạnh nhạt. Anh không chấp nhận bất kì sự giúp đỡ nào vì không muốn nhận sự thương hại của ai cả. Nhưng với Liễu Địch, cô giúp đỡ anh xuất phát từ lòng tôn kính và ngưỡng mộ - giống như bảo vệ một "tư tưởng cao quý" không bị "người đời bôi nhọ." Vậy nên dần dần Chương Ngọc đã hoàn toàn tin tưởng và chấp nhận sự giúp đỡ của cô. Vì đã nhận lời sẽ không hỏi và bàn luận bất cứ điều gì liên quan đến Chương Ngọc, nên Liễu Địch chỉ lặng lẽ làm tốt mọi việc và chăm sóc anh vô cùng chu đáo. Việc mà Liễu Địch thích nhất đó là tiễn anh ra bến xe. Năm tháng cứ thế trôi qua, con đường đi đến bến xe dần dần chứa đầy những kỉ niệm nhỏ bé của hai thầy trò qua 4 mùa xuân, hạ, thu, đông. Tất cả đều là những khoảnh khắc đẹp đẽ đáng nhớ... Trải qua nhiều biến cố, từ bài viết "Người thầy của tôi" của Liễu Địch, ngày nghỉ mùa đông Liễu Địch "lỡ" quên mất Chương Ngọc ở trường đến kì thi cuối cấp của Liễu Địch... tình cảm của cô dành cho thầy Chương lớn dần lúc nào không hay. Nhưng chỉ đến khi Liễu Địch rời xa ngôi trường cấp 3, rời xa Chương Ngọc đến với ngôi trường Bắc Đại... vô tình bắt gặp một bến xe buýt cô mới ý thức được tình cảm trong cô dành cho người thầy của mình. Còn về phía Chương Ngọc, anh đã luôn yêu Liễu Địch trong sự đau khổ và kìm nén. Đến cuối cùng, anh đã bất chấp tất cả để bảo vệ cô gái bé nhỏ của mình...