Tiểu thuyết
5 stories
Ngõ Nhỏ Có Người Đang Đợi by yiwnqoc
yiwnqoc
  • WpView
    Reads 262,379
  • WpVote
    Votes 11,111
  • WpPart
    Parts 32
Tác giả: Quất Tử Bất Toan. Thể loại: Ngôn tình, "chữa lành" , SE. Nguồn: Dưới Mái Hiên An _________ Tôi bị bạo hành, cả ở nhà, lẫn trên trường.... Cha đánh tôi, bạn bè bắt nạt tôi. Tôi cảm thấy thế gian này quá mức u ám, tôi tuyệt vọng khôn cùng. Trong lúc đi vô định, tôi đến một tiệm xăm ở cuối hẻm. Tôi nghe nói chủ tiệm xăm là một tay giang hồ, đánh đấm hung hãn, tàn nhẫn, người xung quanh ai cũng sợ. Đẩy cửa vào, tôi móc ra tờ mười tệ nhàu nát dúm dó, lấy hết can đảm hỏi: "Nghe nói ông thu phí bảo kê, vậy ông... có thể bảo vệ tôi không?" Giữa làn khói lượn lờ, người đàn ông cong môi cười nhạo: "Con cái nhà ai đây? To gan nhỉ." Sau này, người đó lại vì mười tệ ấy, bảo vệ tôi suốt mười năm.
[ĐM/HOÀN] Tan học đợi tôi - Tương Tử Bối by the17film
the17film
  • WpView
    Reads 3,803,862
  • WpVote
    Votes 235,090
  • WpPart
    Parts 96
LỜI TÁC GIẢ: XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG ĐỀ CẬP BỘ TRUYỆN NÀY Ở BẤT CỨ NƠI NÀO KHÁC NGOÀI NHỮNG NƠI CÓ LIÊN QUAN ĐẾN TRUYỆN. XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG RA NGOÀI NÂNG BỘ NÀY ĐẠP BỘ KIA, KHÔNG KY, KHÔNG CÁO BUỘC ĐẠO VĂN VÔ TỘI VẠ MÀ KHÔNG CÓ BẰNG CHỨNG XÁC ĐÁNG. Tác giả: Tương Tử Bối. Biên tập: Chước. Độ dài: 92 chương + 3PN. Thể loại: Hiện đại, mùa hoa mùa mưa (thanh xuân tuổi trẻ), sâu sắc một lòng, gương vỡ lại lành, vườn trường, 1×1. ___ Dụ Phồn rất không vừa mắt học sinh chuyển lớp vừa mới tới. Đối phương nhìn cậu một cái. Dụ Phồn: Cậu ta tìm tôi hẹn đánh nhau. Nhìn lần hai. Dụ Phồn: Cậu ta hỏi có phải tôi rén không. Nhìn lần ba. Học sinh chuyển lớp vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc kia, đưa cho cậu một phong thư: "Bạn học Dụ." Dụ Phồn nghĩ thầm học sinh giỏi đúng là làm màu, đánh nhau còn phải đưa thư khiêu chiến, xắn tay áo đứng dậy. "Mong cậu hãy nhận lấy thư tình của tôi." Bạn học Dụ lập tức ngồi lại về chỗ. Nhân vật chính: Trần Cảnh Thâm (công) × Dụ Phồn (thụ). Từ khóa: Đời thường, chậm nhiệt. Xác định chủ đề: Yêu học tập, yêu cuộc sống, yêu bản thân.
Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi by _im_cactus
_im_cactus
  • WpView
    Reads 141,515
  • WpVote
    Votes 9,052
  • WpPart
    Parts 8
我等你到三十五岁 - Em đợi anh đến năm 35 tuổi Tác giả : Nam Khang Bạch Khởi Người dịch / Edit : Snowie . . . ---------- Quyết định đem truyện này về Wattpad khá là tình cờ, bởi vì lúc ấy Gai đang lướt youtube và chợt thấy bài hát "Em đợi anh đến năm 35 tuổi" hiện ra ở một góc nho nhỏ, vì tò mò, có lẽ là duyên phận, mình click vào và nghe hết bài hát ấy, đau lòng, cảm thương thật sự. Rồi mình tìm mọi thông tin về bài hát ấy, và cái tên Nam Khang hiện ra. Và mình quyết định, đem câu chuyện của anh về đây. Để cho tất cả mọi người đều được đọc lời văn của anh, một con người với trái tim tha thiết yêu và được yêu nhưng đã ra đi mãi mãi...
MAI TÁNG TUỔI 18 by ye0ni9
ye0ni9
  • WpView
    Reads 441,624
  • WpVote
    Votes 31,213
  • WpPart
    Parts 13
Nguồn: https://tieuvandinh.wordpress.com/2021/11/18/mai-tang-tuoi-18-11/ Tác giả : Kỳ Thanh Nguyệt Thể loại: Đam Mỹ Tác giả Kỳ Thanh Nguyệt Bạn đang đọc truyện Mai Táng Tuổi 18 của tác giả Kỳ Thanh Nguyệt. Thả diều, nắm giữ một sợi dây mong manh, tưởng mình điều khiển nó, nhưng lúc gần lúc xa là điều mình khó kiểm soát được. Yêu thầm cũng giống như thế, dù có lúc xa vời vợi, nhưng mình vẫn nắm giữ sợi dây, vẫn luôn ôm hy vọng. Tôi yêu Sở Chi An, yêu đến đau đớn, yêu đến xé lòng. Nhưng tôi biết tình yêu này không nên có, mà tôi cũng chưa từng trông đợi tình cảm này sẽ có kết quả tốt. Cho đến một ngày, Sở Chi An nói với tôi, tớ thích cậu. Cậu ấy nói, "An An, tớ thích cậu, từ rất lâu trước kia." "Cậu không cảm nhận được chút nào à?"
Hồ Điệp Và Kình Ngư - Tuế Kiến by Duahaukhongchua
Duahaukhongchua
  • WpView
    Reads 47,762
  • WpVote
    Votes 1,435
  • WpPart
    Parts 21
"Một con bướm có tuổi thọ khoảng ba ngày cho đến một tháng... Mà đa phần, tuổi thọ của bướm chỉ tầm một tuần, tức bảy ngày" "Sinh mệnh của tôi cũng mong manh như Tôi cũng không khác gì loài bướm. Người bình thường mấy chục năm, với tôi chỉ còn tính bằng tháng, có thể còn ngắn hơn nữa!" *** Kinh Du lần đầu gặp Hồ Điệp, anh ấy cứ nghĩ cô là thiếu nữ chán đời, định tự tử. Kinh Du gặp Hồ Điệp lần thứ hai, anh thản nhiên nói: "Nếu hôm nay cô lại nhảy xuống, tôi sẽ không cứu cô nữa." Sau đó, cô nói với anh: "Kinh Du, anh không cần cảm thấy có lỗi với em." Thật lâu về sau, Kinh Du trở về sân thi đấu, nhận được vinh quang thuộc về mình. Dưới ánh đèn flash, anh chợt nhớ đến giọng nói của người con gái, và nói một lời thiếu suy nghĩ trước mặt hàng nghìn người.