Chuyện Việt Nam
7 stories
Khi Mùa Lúa Chín by socctie
socctie
  • WpView
    Reads 28,416
  • WpVote
    Votes 1,997
  • WpPart
    Parts 40
Cậu ơi , cậu đừng có hờn Lúa. Cậu không hờn , cậu thương em.
Áng Trăng Thâu by angtrangnho
angtrangnho
  • WpView
    Reads 5,299
  • WpVote
    Votes 242
  • WpPart
    Parts 4
Cậu Kiều ngồi trước hiên nhà, ánh mắt có phần dịu dàng hướng về bóng người đằng trước. Mỗi lần như thế, cậu có muốn chối cũng không thể dối lòng rằng mình có nỗi tình khác lạ với người này. Đình - Không xuất thân, không gia thế, không trí thức, không đẹp, không biết ăn nói, đã vậy lại là một "thằng" nữa chứ! Ấy vậy mà mỗi khi nhìn hắn thì cậu lại mềm lòng, còn hắn thì chẳng biết gì cả, như một khúc gỗ cứng nhắc. Gọi dạ bảo vâng, gì cũng một: thưa, hai: con biết, ba: con xin cậu, nghe sao mà vừa dễ ghét mà lại vừa thấy dễ thương. Dần dà, cậu chẳng thể phân biệt được cảm xúc mình mang trong lòng đối với Đình là gì. Cậu chỉ biết cả đời này chỉ muốn Đình bên cạnh mình, mãi mãi không rời mà thôi. Chẳng biết, Đình có cái cảm xúc ấy như cậu không? Đình miệt mài cuốn đất, lâu lâu lại vén vạt áo lên lau mồ hôi, lúc đó lại lén lút nhìn cậu nhàn nhã uống trà hắn pha. Mỗi lần nhìn cậu hai thì hắn lại thầm ngợi khen cậu đẹp quá! Đâu đó trong hắn lại ẩn hiện thứ tình cảm mơ hồ không phân rõ trắng đen đúng sai. Đến nỗi, đêm nó còn mơ thấy cậu đang vỗ lên đầu nó vừa cười vừa mắng khẽ mà môi không khỏi mỉm cười. Song, hắn dặn lòng không được thể hiện thứ đó ra ngoài, bởi dù không biết đây là đoạn tình cảm gì, nhưng để có người khác biết thì nó sẽ thành mối phiền toái cho cậu. Không cầu, không mong, không đợi, hắn chỉ muốn cậu bình an và mình cũng sẽ bên cậu mãi về sau.
Một Rằng Thương , Hai Rằng Nhớ , Ba Rằng Đợi by socctie
socctie
  • WpView
    Reads 19,681
  • WpVote
    Votes 1,525
  • WpPart
    Parts 40
Thương em từ thuở còn thơ , đến khi em lớn sao chưa tỏ lòng ? Thương em cậu giữ trong lòng , làm sao em biết nổi lòng cậu đây ? Nguyễn Quang Vũ - Trương An Đình.
Lửa Rèn Trên Lưng Hoa - Mộc Linh by ThucLinh27
ThucLinh27
  • WpView
    Reads 28,176
  • WpVote
    Votes 1,830
  • WpPart
    Parts 37
Tóm tắt: Quá trình nở hoa của một nhành hồng kiêu kỳ. Giới thiệu dài hơn: 1. Năm ấy, vùng đất Lịch Hội xảy ra một vụ thảm án. Toàn bộ năm mươi hai mạng người của gia đình ông Hội đồng Thanh bị nuốt chửng bởi một ngọn lửa đỏ. Nhưng không một ai ngờ đến, vào cái đêm định mệnh vẫn còn một nhân chứng sống thoát khỏi lưỡi hái tử thần. Cậu Út Lễ - con ruột của ông Hội đồng Thanh trong lúc bị truy sát đã rơi xuống sông Cổ Cò, sống không tra được tung tích, chết cũng chẳng thấy xác trôi. Đêm lạnh buốt người, chàng thanh niên vừa tròn hai mươi mất hết gia đình, trầm mình xuống sông sâu, theo đám lục bình trôi dạt tha phương đến tận Vĩnh Tuyên. Nơi ấy, cậu được một người đàn ông tốt bụng cứu giúp. Bước qua cửa tử, cậu tỉnh lại với trí nhớ thiếu khuyết một phần. Như đã quên đi đêm tối tuyệt vọng ngày nào, cậu chập chững bắt đầu cuộc sống mới. Cho đến khi, sự thật hé mở... Lửa thiêu đốt cuộc đời cậu thành tro, rồi lửa tái sinh cậu trong một hình hài mới. ___ Thể loại: Tình trai, ngọt ngào, có yếu tố chiến tranh (20%), HE. Couple: Nguyễn Quang Duy x Trần Hựu Lễ. (Con trai xưởng rèn x Con út nhà ông Hội đồng) Lưu ý: Các nhân vật và tình tiết trong truyện đều là hư cấu, không có giá trị tham khảo.
[Tình trai] Duyên Người, Người Để Cho Ai? by piasangtac
piasangtac
  • WpView
    Reads 64,550
  • WpVote
    Votes 4,352
  • WpPart
    Parts 46
☆Tên truyện: Duyên Người, Người Để Cho Ai? ☆ Thể loại: Tình trai- chủ tớ ☆ Đăng tại: wattpad, wordpress ●Wattpad: piasangtac ●Wordpress: https://piasangtac.wordpress.com ☆Cặp chính: Lê Hữu Thành × Nguyễn Trường Phong [ thằng Tâm ]
|Tình Trai| DÁNG AI PHÍA CUỐI CHÂN TRỜI?  by 2stupidcrab
2stupidcrab
  • WpView
    Reads 516,447
  • WpVote
    Votes 25,724
  • WpPart
    Parts 53
|Con muốn hái xoài cho cậu ăn cả đời!| Truyện ngắn: DÁNG AI PHÍA CUỐI CHÂN TRỜI congchuane
Tôi Thương Bậu , Bậu Thương Ai ? by socctie
socctie
  • WpView
    Reads 112,504
  • WpVote
    Votes 7,131
  • WpPart
    Parts 53
Trịnh Thế Huân - Cậu cả nhà ông hội đồng Trịnh, nghe danh tài giỏi hơn người nhưng tiếng vang lại kèm theo một hình ảnh cậu chủ độc đoán, tàn nhẫn, nghiêm khắc. Thế nhưng trời ban duyên thế nào mà cậu cả thường ngày coi trời bằng vung xem người là cỏ lại si mê mãi một kẻ hầu thấp kém. Phan Gia Khiêm - Hầu cận của cô ba, con gái thứ ba của ông giáo Thanh sau thành mợ hai nhà hội đồng Trịnh. Đời bạc với Khiêm lắm, nhà không biết nơi đâu, tiếng cha mặt mẹ cũng chẳng tỏ nhưng trời đâu lấy của ai tất cả. Trời để lại cho Khiêm một kẻ si tình cạnh bên mình, kẻ luôn là vùng an toàn, là khiêng bảo vệ em cả đời. Nhưng cái gọi là " Môn đăng hộ đối " Hai từ " Sang - Hèn " Kèm theo cả bốn từ " Định kiến xã hội " Sao mà nó vùi dập đời em quá ! Nhưng dù thế nào, khi quay đầu lại người phía sau em vẫn là cậu cả, là Thế Huân, là người em thương. Cậu khô khan, cậu chẳng biết thương hoa tiếc ngọc nhưng cậu lỡ thương em rồi... Liệu em có chịu thương cậu ? Tôi thương bậu, bậu thương ai ?