góc nhỏ của những này không nắng
7 stories
Thấy mùa xuân (见春天) by thienthanh_sac
thienthanh_sac
  • WpView
    Reads 114,284
  • WpVote
    Votes 3,353
  • WpPart
    Parts 49
Tác giả: Túng Hổ Khứu Hoa Thể loại: Thanh xuân vườn trường, tình yêu đô thị, yêu thầm, SE Văn án: Mùa hè năm 15 tuổi, khi Giang Độ lần đầu tiên gặp Ngụy Thanh Việt, cậu bị nhóm côn đồ vây đánh trong một con ngõ, cuối cùng cả hai cùng vào đồn cảnh sát. Sau này Giang Độ mới biết người đánh Ngụy Thanh Việt mạnh nhất là bố cậu ấy. Một thiếu nữ cô đơn, yêu một chàng thiếu niên cô độc, cứ tự nhiên như vậy trở thành bí mật được giấu kín nhất trong mùa hè năm đó. "Lúc này ở Mai Trung, người tôi gặp được ấy, cuối cùng cũng sẽ lớn lên, tất thảy mọi thứ của tôi với anh ấy, viết thành áng văn, thành chính hương thơm mùa xuân miền Bắc đất nước." Giới thiệu bằng một câu nói: Yêu anh giống như chờ đợi mùa xuân. Số chương: 48
choran 'nếu biết' by imy13_
imy13_
  • WpView
    Reads 2,163
  • WpVote
    Votes 200
  • WpPart
    Parts 2
áo lạnh em để sẵn cho ngày phong ba WARNING: ngôn từ mạnh, chứa yếu tố bạo lực, 44. 2shot | lowercase | 05.09.24
CÓ MỘT THẰNG KHỜ TÊN KHAI TÂM by ye0ni9
ye0ni9
  • WpView
    Reads 30,111
  • WpVote
    Votes 1,951
  • WpPart
    Parts 6
Tác giả: 温柔的蝎子 (Bọ cạp dịu dàng) Thể loại: Đam mỹ, ngược luyến,đoản văn Nguồn: https://moonielove.wordpress.com/2010/08/22/cmtktkt/ Một ngày nào đó nước mắt của Hoàng Dục Nghiêm lại có thể rơi xuống,mà nguyên nhân lại là khóc vì thằng khờ này, thì ra, thằng khờ này cũng có thể có được nước mắt của hắn, thì ra...Khờ à, ngươi có biết không, có một người thông minh tên Hoàng Dục Nghiêm yêu một thằng khờ là ngươi đó, nhưng ngươi đã đi xa rồi....
[ĐM] Thiên Lý Khởi Giải by Magarita1607
Magarita1607
  • WpView
    Reads 164,695
  • WpVote
    Votes 8,936
  • WpPart
    Parts 49
- - - Thiên Lý Khởi Giải Tác giả: Vị Tịch Nguồn: lachucung.wordpress.com Trạng thái: Full Thể loại: Hiện đại, ấm áp, ngược tâm, khắc cốt ghi tâm Editor: Lưu Thuỷ Beta: Phúc Vũ - - - "Lại nghe khúc hát này đi, Đó là lời của Dĩ Thành nói với Thiên Việt Thiên Việt lắng nghe một hồi nói: Êm tai thật, nhưng dường như có chútc chẳng lành. Dĩ Thành ôm lấy Thiên Việt, vỗ về cậu, vẫn như cũ ôn nhu vô cùng, "Không liên quan tới chúng ta." Khúc hát ấy, kể từ đó luôn ở trong lòng Thiên Việt, không cần hồi tưởng, nhưng, vĩnh viễn không quên. Loại khóa nào có thể khóa được những lời hứa hẹn Để giữ lại bao nhiêu ôn nhu của người? Khúc ca nào có thể hát đến vĩnh cửu Cho đến khi tháng năm phủ trắng mái đầu xanh? Người có còn nhớ chăng? Tình nhân lúc nào cũng nồng nàn thắm thiết Trong lời thề đều luôn trọn kiếp trọn đời Nếu như ta cầu mong sự vĩnh viễn Cuối cùng người có thể cho ta bao nhiêu năm? Nhưng hoa nở lâu đến đâu rồi cũng sẽ tàn Chim bay xa đến đâu rồi cũng sẽ mỏi. Nếu thanh xuân chỉ là trong nháy mắt Người yêu nhất bao thuở muốn ly biệt Chúng ta đều đang tìm một mùa xuân vĩnh hằng Chúng ta đều mong đợi một lần lời thề bất hủ Thế nhưng mộng đẹp dễ tan Hồng nhan dễ tàn Cuối cùng chỉ đành gạt lệ nhìn nhau.
jiminjeong - một kiếp tình si by nt141892
nt141892
  • WpView
    Reads 145,308
  • WpVote
    Votes 8,526
  • WpPart
    Parts 7
''tặng người một chút tình si. không nhiều không ít vừa y một đời.''
Hồ Điệp Và Kình Ngư - Tuế Kiến by Duahaukhongchua
Duahaukhongchua
  • WpView
    Reads 48,404
  • WpVote
    Votes 1,467
  • WpPart
    Parts 21
"Một con bướm có tuổi thọ khoảng ba ngày cho đến một tháng... Mà đa phần, tuổi thọ của bướm chỉ tầm một tuần, tức bảy ngày" "Sinh mệnh của tôi cũng mong manh như Tôi cũng không khác gì loài bướm. Người bình thường mấy chục năm, với tôi chỉ còn tính bằng tháng, có thể còn ngắn hơn nữa!" *** Kinh Du lần đầu gặp Hồ Điệp, anh ấy cứ nghĩ cô là thiếu nữ chán đời, định tự tử. Kinh Du gặp Hồ Điệp lần thứ hai, anh thản nhiên nói: "Nếu hôm nay cô lại nhảy xuống, tôi sẽ không cứu cô nữa." Sau đó, cô nói với anh: "Kinh Du, anh không cần cảm thấy có lỗi với em." Thật lâu về sau, Kinh Du trở về sân thi đấu, nhận được vinh quang thuộc về mình. Dưới ánh đèn flash, anh chợt nhớ đến giọng nói của người con gái, và nói một lời thiếu suy nghĩ trước mặt hàng nghìn người.
Bến xe by _gnilgnhp_
_gnilgnhp_
  • WpView
    Reads 7,170
  • WpVote
    Votes 171
  • WpPart
    Parts 19
Chương Ngọc là một thầy giáo vô cùng tài năng và kiệt xuất, thế nhưng anh lại bị mù cả hai mắt. Chương Ngọc mang một phong thái thâm trầm và lạnh nhạt. Anh không chấp nhận bất kì sự giúp đỡ nào vì không muốn nhận sự thương hại của ai cả. Nhưng với Liễu Địch, cô giúp đỡ anh xuất phát từ lòng tôn kính và ngưỡng mộ - giống như bảo vệ một "tư tưởng cao quý" không bị "người đời bôi nhọ." Vậy nên dần dần Chương Ngọc đã hoàn toàn tin tưởng và chấp nhận sự giúp đỡ của cô. Vì đã nhận lời sẽ không hỏi và bàn luận bất cứ điều gì liên quan đến Chương Ngọc, nên Liễu Địch chỉ lặng lẽ làm tốt mọi việc và chăm sóc anh vô cùng chu đáo. Việc mà Liễu Địch thích nhất đó là tiễn anh ra bến xe. Năm tháng cứ thế trôi qua, con đường đi đến bến xe dần dần chứa đầy những kỉ niệm nhỏ bé của hai thầy trò qua 4 mùa xuân, hạ, thu, đông. Tất cả đều là những khoảnh khắc đẹp đẽ đáng nhớ... Trải qua nhiều biến cố, từ bài viết "Người thầy của tôi" của Liễu Địch, ngày nghỉ mùa đông Liễu Địch "lỡ" quên mất Chương Ngọc ở trường đến kì thi cuối cấp của Liễu Địch... tình cảm của cô dành cho thầy Chương lớn dần lúc nào không hay. Nhưng chỉ đến khi Liễu Địch rời xa ngôi trường cấp 3, rời xa Chương Ngọc đến với ngôi trường Bắc Đại... vô tình bắt gặp một bến xe buýt cô mới ý thức được tình cảm trong cô dành cho người thầy của mình. Còn về phía Chương Ngọc, anh đã luôn yêu Liễu Địch trong sự đau khổ và kìm nén. Đến cuối cùng, anh đã bất chấp tất cả để bảo vệ cô gái bé nhỏ của mình...