HopeMin NamJin VKook (SuGa)
4 historias
[HOPEMIN],[VKOOK],[NAMJIN] PHÒNG TRÀ TÌNH YÊU <3 por JinGaMonHopeVMinKook
[HOPEMIN],[VKOOK],[NAMJIN] PHÒNG TRÀ TÌNH YÊU <3
JinGaMonHopeVMinKook
  • LECTURAS 11,349
  • Votos 646
  • Partes 18
Mình viết chuyện kiểu một chút ngọt ngào, một chút trong sáng, một chút ghen, một chút mưu mô, VÀ ĐẶC BIỆT KHÔNG CÓ H( vì ko dám viết)
Bangtan #team_Chống_Đạn  [ VKOOK] [HOPEMIN][GAKUMAMON][NAMJIN][...blah...blah] por xuanmai171102
Bangtan #team_Chống_Đạn [ VKOOK] [HOPEMIN][GAKUMAMON][NAMJIN][...blah...blah]
xuanmai171102
  • LECTURAS 9,257
  • Votos 858
  • Partes 70
Lịch ra chap : hứng thú sẽ tới thì chap cũng sẽ ra :))) And.... chui vô đọc đi :))) Với cả cho tui xin vote sau đọc nha :)) Coi như là con điểm sau bài văn :)))
[HE][BTS COUPLE]SAU KHI NGỦ DẬY, EM SẼ THÔI KHÓC. por quachanhchanhcho
[HE][BTS COUPLE]SAU KHI NGỦ DẬY, EM SẼ THÔI KHÓC.
quachanhchanhcho
  • LECTURAS 20,655
  • Votos 1,670
  • Partes 27
Kim Taehyung luôn bỏ mặc dù cho em có gọi với theo bàn tay này, đến khi nhận ra không còn em bên mình tôi không thể sống tốt! Tôi đã biết tôi yêu em đến mức nào. Đừng khóc nữa, sau khi ngủ dậy em hãy thôi khóc nhé Jung Hoseok luôn lạnh lùng mặc cho em luôn chạy theo sau tôi mà nói yêu tôi... thật đau phải không em? Hãy để tôi ôm em ngủ nhé! Sau khi ngủ dậy, em sẽ thôi khóc mà. Kim Namjoon luôn ở bên em mà không nhận ra tôi yêu em, tôi vẫn xem em là đứa em trai nhỏ, tôi không biết em đã khóc rất nhiều! Nhưng tôi sẽ lau đi nó để mỗi sớm mai thức dậy em sẽ thôi khóc
[ BTS fanfic ]    Tuyết Dạ por nacrissa85
[ BTS fanfic ] Tuyết Dạ
nacrissa85
  • LECTURAS 1,191
  • Votos 106
  • Partes 6
Author: Nacrissa Rating: T Pairing: VKook (main), MonJin, JiHope, Suga FA =)))) Category: Longfic, Cổ trang Disclaimer: Các nhân vật thuộc về nhau nhưng không ai thuộc về tui :’( Summary Mưa. Mưa rơi tầm tã,rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp của hắn, như muốn rửa trôi hết những giọt nước mắt vương trên khóe mi,hết những kỉ niệm và đau khổ mà mối tình đó gây ra. Những vết thương hằn sâu trong trái tim đã trở thành những vết sẹo sâu hoắm,mỗi khi nhìn thấy người, vết sẹo đó lại càng lúc càng sâu,nhấn chìm trái tim hắn trong hối hận và đau khổ. Trong vườn đào,một thiếu niên với đôi mắt trong veo đã hỏi hắn “huynh à, tại sao hoàng thượng lại luôn ở trong hoàng cung? Cả thiên hạ này là của người, vậy mà người chỉ ở trong hoàng cung với bốn bức tường như vậy,người không thấy buồn sao?” .Đến bây giờ,ngay cả hắn hay cả hoàng thượng đều không trả lời được câu hỏi đó,nhưng từ lúc đó,hắn đã có dự cảm không hay về những điều sắp xảy ra. Ngày lễ sắc phong,vẫn là thiếu niên đó,vẫn là khuôn mặt xinh đẹp đến kinh tâm động phách đó nhưng đã không còn nét ngây thơ mà là sự ưu buồn và lạnh lùng trong đôi mắt. Còn hắn thì cúi người trước y,cổ họng phát ra từng tiếng thỉnh an,khô khốc,lãnh đạm. Ngày tuyết trắng ngập trời,thiếu niên đó,một thân áo đỏ,kiều diễm,xinh đẹp,như bông hoa bỉ ngạn nổi bật trên nền tuyết trắng. Bông hoa xinh đẹp đó chạy đến bên hắn,khuôn mặt lạnh lùng,bi phẫn nhưng từng câu hỏi thốt ra lại ứ nghẹn,như thấm đẫm từng giọt nước mắt: “Huynh đã từng nói sẽ bảo vệ ta,tại sao lại buông tay? "