[JUNSEOB] We used to love / Sai lầm
Viết từ năm năm trước (2013) và giờ vẫn đang viết. =)) Tôi nghĩ mình sẽ ngừng 1 thời gian, để thay đổi mọi thứ và tìm cảm giác viết nốt phần cuối. Đừng ngạc nhiên nếu thấy mọi thứ vừa lạ lại vừa quen nhé!!!!!
Viết từ năm năm trước (2013) và giờ vẫn đang viết. =)) Tôi nghĩ mình sẽ ngừng 1 thời gian, để thay đổi mọi thứ và tìm cảm giác viết nốt phần cuối. Đừng ngạc nhiên nếu thấy mọi thứ vừa lạ lại vừa quen nhé!!!!!
Em không tin vào phép màu cho đến khi ngôi sao băng kia vụt sáng. Vốn dĩ chẳng thể nhìn thấy lại vô tình nguyện ước trong nước mắt tuyệt vọng... Kì tích không bao giờ xuất hiện hai lần và em may mắn được là lần duy nhất ấy. Thế nhưng tự hỏi định mệnh này nên vui mừng hạnh phúc...
Đỏ của máu, cam của hoàng hôn và lửa cháy, đen của màn đêm. Đục ngầu của giận dữ, trong ngần của mưa và nước mắt, xanh thẫm của nỗi đau. Lẽ ra đó là những gam màu hạnh phúc...
- Anh…thật sự sẽ bỏ cuộc? Vẫn tư thế quay lưng về phía cậu, anh đáp nhẹ tênh: - Anh có thể yêu em cả đời, nhưng không thể cả đời cứ cố chấp khiến cho em yêu anh được. Cái gì cũng có giới hạn của nó, nếu đã không thuộc về mình thì sẽ không bao giờ thuộc về mình. Dù sao cũng tới lúc phải buông nó ra, thà buông sớm sẽ đỡ...