TFBoys
6 stories
[Fanfic Khải-Nguyên] Đôi cánh thiên thần! by yuna292
yuna292
  • WpView
    Reads 17,930
  • WpVote
    Votes 748
  • WpPart
    Parts 9
Mỗi phút giây tôi gần bên em Khi tôi hôn lên bờ môi ấy... Cảm giác như tôi đang chìm trong một giấc mơ... Tôi nắm trong tay chiếc lông vũ từ đôi cánh của em... Vô tình ngước mắt lên nhìn bầu trời xanh ấy ...Trong veo như nụ cười em vậy... thiên thần của tôi...
[Fanfic Khải-Nguyên] Cuồng si by yuna292
yuna292
  • WpView
    Reads 100,702
  • WpVote
    Votes 2,234
  • WpPart
    Parts 24
Vương Tuấn Khải - Vương Nguyên. Một câu chuyện học đường nhẹ nhàng cùng một thứ tình cảm mang tên "Cuồng si"...
Hạ thu! by yuna292
yuna292
  • WpView
    Reads 921
  • WpVote
    Votes 69
  • WpPart
    Parts 5
Không hẳn là yêu đến hủy thiên diệt địa. Chỉ là...bỏ không được... Chính bởi vì không thể, không cách nào ở cạnh nhau, hết kiếp này đến kiếp khác vẫn mãi bị chia tách, nên ngàn lần bất cam vạn lần bất cam, tích tụ mà thành chấp niệm muôn đời không buông bỏ được. Năm năm tháng tháng đằng đẵng trôi qua, nỗi nhớ nhung sớm đã bện lấy nhau thành một sợi thừng mà cứa lấy từng tấc da thịt, nỗi đau đớn khắc tạc cả vào linh hồn, cho nên qua bao lần nuốt xuống bát canh Mạnh Bà, vẫn lại bấy nhiêu lần khát cầu người đó. Bên tam sinh thạch uống mạnh bà thang, cái gì cũng có thể quên, chỉ riêng ngươi...là không thể!
Khu kí túc xá Học viện nam sinh! by yuna292
yuna292
  • WpView
    Reads 1,386
  • WpVote
    Votes 62
  • WpPart
    Parts 7
Ờ...Học viện nam sinh...ừm...khu kí túc xá...Nói chung đọc liền biết :3
[Longfic Khải-Nguyên] Hồng trần khách trạm! by yuna292
yuna292
  • WpView
    Reads 116,339
  • WpVote
    Votes 4,598
  • WpPart
    Parts 63
Vương Nguyên - Vương Tuấn Khải! Hai cuộc đời, hai con người khác nhau, đan xen vào là ân oán, hận thù. Những biến cố bất ngờ xảy đến. Những mưu mô toan tính, những bí mật chôn kín. Liệu họ có thể đến được với nhau hay rốt cuộc lại bị những thế lực lớn mạnh, những dòng chảy siết tàn nhẫn của thời gian, của cuộc đời này nhấn chìm? Mọi người hãy cùng theo dõi nhé! "Hoa quỳnh, loài hoa chỉ nở một đêm, đẹp đẽ và cao quý. Người ta nói đó là nàng tiên mặc y phục trắng từ trên cung trăng giáng hạ xuống trần gian. Nhưng ta lại thấy loài hoa ấy giống như huynh, bị hương thơm mê người của Nguyệt lai hương quyến rũ. Bỏ mặc tất cả, trong phút chốc quên đi hết mọi thứ để đến bên huynh..." "Giống như đang nằm mơ lại chân thực hơn cả thực tại, chỉ là trong khung cảnh hỗn độn đó, cảm giác một thanh âm quen thuộc truyền vào tai. không ngờ hắn lại có thể nghe thấy giọng nói của Vương Nguyên ôn nhu và ấm áp đến vậy" "Chân tình? Vương thiếu gia cũng biết thế nào là chân tình sao? Nực cười, chỉ là một hồi chơi đùa, không cần phải tự dối mình, cũng không cần nói nghe hay như vậy" "Đó cũng chỉ là sở thích nhất thời của ta mà thôi. Ngươi cũng vậy, hoa quỳnh cũng thế. Ngươi nghe cho rõ, ta chưa từng yêu ngươi, chưa từng động lòng vì ngươi! Chúng ta từ giờ khắc này cắt đứt. Về sau ngươi đừng đến tìm ta" "Vương Tuấn Khải, bằng mọi giá ta nhất định sẽ bảo vệ huynh!" "Vương Nguyên, đừng lo, ta nhất định sẽ bảo vệ đệ..." "Vì yêu một người mà phải chết, ngươi không sợ sao? Ta không sợ! Ngươi thật không hối hận? Ta.
[Fanfic KaiYuanXi] Lệ yêu hồ! by yuna292
yuna292
  • WpView
    Reads 6,048
  • WpVote
    Votes 324
  • WpPart
    Parts 16
Khi còn nhỏ ta thường nghe trưởng lão trong tộc kể lại truyền thuyết cổ xưa về ba giọt lệ của hồ vương. Cứ mỗi một vạn năm định sẵn hồ vương có chín đuôi sẽ được sinh ra. Hồ vương được truyền thừa sức mạnh đặc biệt, nhưng đi kèm với nó chính là một lời nguyền...hồ vương không được phép yêu. Một khi hồ vương thật tâm đem lòng yêu một người, nếu y vì kẻ đó mà rơi lệ thì khi giọt lệ đầu tiên rơi xuống sẽ hóa thành đá quý tỏa ánh sáng rực rỡ. Giọt lệ thứ hai sẽ biến thành bạch ngọc chiếu sáng đêm đen. Giọt lệ thứ ba, cũng là giọt lệ cuối cùng...chỉ là một giọt nước mắt bi thương bình thường, không hơn không kém. Bí mật về ba giọt lệ đến giờ vẫn chưa ai có thể hiểu rõ. Nhưng khi ba giọt lệ rơi xuống sẽ rút cạn đi sức mạnh cùng sinh mệnh của hồ vương, đó cũng là lúc y nhất định phải chết. Ta mỗi lần nghe xong đều nghĩ hồ vương cao quý nắm trong tay sức mạnh lại vì một kẻ không ra gì mà chết chẳng phải điều ngu xuẩn nhất trên đời. Nhưng ta lại chưa từng nghĩ hồ ly tại sao khi biến thân lại hóa ra hình dáng của nhân loại mà không phải là hình hài khác. Nếu không được phép yêu vì sao lại mang dáng hình như thế? Trưởng lão không ngừng căn dặn ta đừng bao giờ vì ai mà rơi lệ, nhất định không được phép yêu. Nhưng không ngờ ta lại quên đi.. Ta chỉ là một tiểu hồ ly, tại sao lại bị cuốn vào vòng xoáy phân tranh vương quyền của nhân loại? Lòng tò mò có thể hại chết người, ta thật sự hối hận rồi. Vì yêu hay hận mà rơi lệ? Nếu ta hiểu được liệu có thể buông?