My Favorite SE
6 stories
Ngược chiều kim đồng hồ by ZuzuLinh
ZuzuLinh
  • WpView
    Reads 166,400
  • WpVote
    Votes 1,059
  • WpPart
    Parts 2
Em đã sai một kiếp... (full) by gjgjkjkj
gjgjkjkj
  • WpView
    Reads 278,423
  • WpVote
    Votes 8,137
  • WpPart
    Parts 6
Em đã sai một kiếp .... Cô yêu anh, yêu đến cùng trời đất! Yêu anh đến lúc bản thân thay đổi hết thảy chỉ vì muốn bên anh! Từ một cô gái ngây thơ theo đuổi anh hồi đại học , cô bước vào làm kẻ thứ 3 trong cuộc tình của anh và người con gái thanh mai trúc mã. Cô dùng thế lực nhà mình uy hiếp anh, bắt anh kết hôn cùng cô... Cô cứ tưởng giữ được anh bên người thì dần dần anh sẽ yêu cô. Ai ngờ đâu anh ghét cô, giẫy bỏ cô. Anh ra ngoài xã giao, ra ngoài ở lại cùng người con gái thanh mai trúc mã kia... Chỉ để mình cô, trong một ngôi nhà không có hồn khí. 5 năm, cô trở thành một người đàn bà đáng sợ: đánh ghen với thư ký của anh, phá phách trong cuộc họp của anh, gây lộn với cô gái thanh mai trúc mã kia... Chỉ mong anh nhìn cô một chút, để ý đến cô một chút. Nhưng không, anh càng rẻ rúm cô, ghét bỏ cô, đến cả một cái nhìn cũng không có... Cô tuyệt vọng...mù quáng... Cho đến khi cô nhận được giấy xét nghiệm mình bị ung thư giai đoạn cuối, cô mới nhận ra rằng mình không còn thời gian nữa... Cô ngồi viết bức thư cuối cùng cho bố mẹ và chị gái... và cho anh... Cô chịu đau đớn một mình, nhập viện rồi ra đi trong yên lặng...rời xa thế giới lạnh lẽo này. Nếu có kiếp sau, chắc cô sẽ khác.... _____________ Truyện mới, hứng mới...
[Full] Không Thể Ở Bên Nhau by hoaquasay
hoaquasay
  • WpView
    Reads 36,632
  • WpVote
    Votes 1,593
  • WpPart
    Parts 34
Anh ôm cô trong vòng tay, cô mỉm cười với anh vì sự hạnh phúc. Cô nhìn lên bầu trời rộng lớn, rồi chợt thấy tủi xót cho chính bản thân mình. Đời này, kiếp này, cô không thể đến được với anh, vì rào cản nó quá nhiều cô không còn sức vượt qua nó. Còn anh, vì sự nghiệp cả đời của mình không thể mang cô đến bên mình. Hai người bọn họ sống trong đau đớn dằn vặt, yêu nhau mà không đến được với nhau. Nó là điều đau khổ tột cùng. Cô nhìn anh từ xa, mỉm cười và thẩm nhủ. Anh hạnh phúc.
Là ai dưới tán ngân hạnh năm ấy? [Hoàn] by Shellry
Shellry
  • WpView
    Reads 5,837
  • WpVote
    Votes 493
  • WpPart
    Parts 12
Mười lăm tuổi, nàng bước lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn, một thân nữ nhi đứng trên vạn người mà nắm cả thiên hạ trong tay. Mười sáu tuổi, nàng xinh đẹp như hoa, kiêu kì cao ngạo, nổi danh một nhanh sắc khuynh thành khuynh quốc. Mười bảy tuổi, nàng gặp ta, yêu ta. Không quan tâm ta mang thân phận gì, nàng lập ta làm phi tử, để ta trở thành nam sủng duy nhất trong hậu cung của nàng. Ta đối với nàng lạnh nhạt, nàng lại chỉ mỉm cười nhìn ta, một mực dịu dàng sủng ái. Ta càng tỏ ra chán ghét nàng, nàng lại càng bất chấp tất cả yêu ta. Nàng không biết ta là ai, cũng không biết ta hận nàng đến nhường nào. Ta-không-yêu-nàng. ... Năm đó, ta gặp chàng. Chàng đứng dưới tán ngân hạnh vàng rực, đẹp đẽ đến mê đắm lòng người. Khoảnh khắc đó, ta quyết định, chàng chỉ có thể là của ta. Giam cầm chàng trong cung cấm. Thiên hạ vạn người, duy chỉ độc sủng mình chàng. Ta khiến người con gái làm chàng mỉm cười phải đau đớn, nhục nhã. Ta giết hết những người có thể đưa chàng trốn khỏi hoàng cung này. Độc ác, bạo ngược? Phải, ta chính là như vậy. Yêu thương của chàng không dành cho ta, thì tất sẽ không một ai có được. Nhưng, cả đời ta cao ngạo đứng trên cao nhìn xuống, gần hai mươi năm sống trên đời chưa từng gục ngã trước một ai, lại không ngờ được, bản thân lại thua chàng chỉ vì một chữ "tình". ... Chỉ là giày vò lẫn nhau, nhưng tại sao duyên tình mãi không chịu dứt?