Ngôn Tình
3 historias
Mười lăm năm chờ đợi chim di trú por _im_cactus
Mười lăm năm chờ đợi chim di trú
_im_cactus
  • LECTURAS 5,666
  • Votos 134
  • Partes 17
Tác Giả : Doanh Phong Thể loại : Ngôn Tình Số Chương : 16 Trạng Thái : FULL Edit: Cát Niên Nội dung: Lòng bàn tay Lê Ly có một vết sẹo. Cắt đứt đường sự nghiệp, đường sinh mệnh, đường tình yêu. Đây là vết sẹo mà Bùi Thượng Hiên để lại cho cô, vĩnh viễn không phai mờ. Trọn mười lăm năm, Bùi Thượng Hiên cuối cùng cũng yêu Lê Ly, nhưng mà, tình yêu của cô dành cho anh không còn nữa. Bởi vì tình yêu không phải chim di trú, không có ngày về. --------------
Viết Tiếp Yêu Thương por ThienThannh
Viết Tiếp Yêu Thương
ThienThannh
  • LECTURAS 2,654
  • Votos 126
  • Partes 21
Nếu nơi đó có cậu, tớ nhất định sẽ ở đó Nếu trái tim này có cậu, tớ nhất định sẽ khiến nó không thể chứa thêm ai khác. Đây là câu chuyện xoay quanh chuyện tình giữa Trác Mễ và Triệu Hy. Họ là đôi thanh mai trúc mã, cùng nhau đi qua khoảng thời gian vô cùng nhẹ nhàng và không kém phần ngọt ngào. Nhưng xung quanh mối tình này cũng không kém phần sóng gió, là những lần tan tan hợp hợp nhưng lại vẽ nên một bức tranh tình yêu đầy đủ màu sắc... Cover by: @_Makani
Điều Tuyệt Nhất Của Chúng Ta- Bát Nguyệt Trường An por memiejoo
Điều Tuyệt Nhất Của Chúng Ta- Bát Nguyệt Trường An
memiejoo
  • LECTURAS 27,630
  • Votos 568
  • Partes 80
ĐIỀU TUYỆT NHẤT CỦA CHÚNG TA Tác giả : Bát Nguyệt Trường An Thể loại : Thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường Độ dài : 65 chương + 1 ngoại truyện Nguồn raw: 91baby Nguồn convert: Boozin (Tàng Thư Viện) Dịch: Gui Ying, Hỏa Long Qủa Biên tập: Iris Giới thiệu Không phải tình yêu, cũng chẳng phải tình bạn. Mình và cậu ngồi cùng bàn ba năm. Bóng dáng cậu và bụi phấn mờ đan xen vào nhau, đen trắng rõ ràng, vẫn luôn vẹn nguyên trong tâm trí mình. Bọn họ hỏi vì sao mình luôn nhớ cậu rõ ràng đến thế. Mình chỉ nói, không rõ nữa, tất cả mọi thứ giống như cuốn sổ thu chi, tỉ mỉ rõ ràng, không thể sai sót. Mình không nhớ rõ chúng ta đã từng nói với nhau những gì, làm những gì, cũng chẳng còn nhớ rõ là ai đã lén trộm bánh Chocopie của ai nữa. Thế nhưng, mình nhớ rõ cậu. Mình nhớ rõ trong suốt ba năm ấy, dù mình nhìn về hướng nào thì trong ánh mắt vẫn luôn tràn ngập hình bóng cậu. (Thân gửi đến bạn cùng bàn)