MY
51 stories
Bước về phía em . ( Myungyeon ver ) by jiminss
jiminss
  • WpView
    Reads 55,436
  • WpVote
    Votes 2,289
  • WpPart
    Parts 25
Cô mạnh mẽ tự lập... Anh chung thủy si tình... Cô mất tất cả .. Anh thì có tất cả ... Số phận đã đưa họ đến với nhau ...
[Longfic] Because of you - Myungyeon by Only_chan93
Only_chan93
  • WpView
    Reads 76,695
  • WpVote
    Votes 3,561
  • WpPart
    Parts 35
[MYUNGYEON VER] Mê Muội Vì Em by odbdxx
odbdxx
  • WpView
    Reads 8,163
  • WpVote
    Votes 649
  • WpPart
    Parts 30
Tác Giả :Người rơm Aden Truyện là một truyện được viết lại bởi nhân vật chính, có nhiều tình huống làm bạn cười và suy nghĩ. Còn gì tiếp diễn nữa đây, hãy nghe Park JiYeon trả lời và cũng dõi theo chuyện tình của cô cùng Kim Myungsoo . Sau khi kết thúc đợt thi cuối năm, vì mua nhầm phiếu xe nên JiYeon phải nán lại trường học mấy ngày. Lúc đó phần lớn sinh viên đã rời trường, chỉ còn lại sinh viên năm 3 được cho là cực khổ nhất còn ở lại trường cố gắng cho kỳ thi chuyên ngành. Vì vậy, trong lúc ở thư viện giết thời gian thì Jiyeon trùng hợp ngồi gần nam thần khoa Vật lý - Kim Myungsoo học năm 3 đại học, trong một phòng tự học. Đương nhiên, ở chỗ đó vẫn còn những sinh viên khác chưa rời trường chứ không phải chỉ có riêng hai người bọn họ, bọn họ cùng lắm chỉ ngồi gần nhau mà thôi. Quan An Tĩnh ngày thường cũng không mấy nhiều chuyện, làm người cũng tương đối yên phận. Thế nhưng cô cũng biết đến cái tên Nghiêm Dịch này, dù sao hot boy của đại học F nổi tiếng gần xa, có biết bao cô gái đổ ngã với anh, nếu như ngay cả anh mà cô cũng không biết thì thực uổng cho sự thực là người ở đại học F.
(MyungYeon Ver) Đoạt Vợ : Cô gái yêu phải em rồi. by MyungYeon_0713
MyungYeon_0713
  • WpView
    Reads 114,827
  • WpVote
    Votes 5,761
  • WpPart
    Parts 146
Số chương : 146/146 Full chương. Kim Myungsoo - Park Jiyeon... Họ có thuộc về nhau khi những hiểu lầm của anh về cô với người em gái đã mất. Bên cạnh đó, cô lại không hề giải thích với anh, cứ thế một mình chiu đựng, cho đến khi....
[MyungYeon Ver ] Cô Nhóc Đã Trở Về... by ParkZy16
ParkZy16
  • WpView
    Reads 28,775
  • WpVote
    Votes 1,381
  • WpPart
    Parts 26
Tên truyện: Cô Nhóc Đã Trở Về Tác giả: hanhack119 Thể loại: Truyện TEEN, Bạo Lực Rating: 18+ Status : Hoàn Thành Câu chuyện thuật về khoảng thời gian 1 năm khi một cô nhóc về nước học tại trường cấp 3 StarKing khi cô thật sự là 1 Ryan nổi tiếng của thế giới đêm.
Idol và fan! Yêu nhau được sao? by KpopFanficshion
KpopFanficshion
  • WpView
    Reads 2,565
  • WpVote
    Votes 132
  • WpPart
    Parts 7
Ờm... Vào xem rồi biết :))
MyungYeon ! Yes is REAL <3 by ThanhTamLeHuynh
ThanhTamLeHuynh
  • WpView
    Reads 5,489
  • WpVote
    Votes 393
  • WpPart
    Parts 17
Sao thế nhỉ? Lần đầu viết fic , aigoo =)) MyungYeon ahh. Ngoài đời họ k thuộc về Au nhưng ở đây số phận của họ nằm gọn trong tay Au :)) Haha =))) Có thể là Au viễn tưởng nhưng Au tin chắc rằng MyungYeon mãi mãi là thật ! Ủng hộ Au nhé. Love yew :))
[MyungYeon Ver] Tôi Và Antifan by odbdxx
odbdxx
  • WpView
    Reads 4,577
  • WpVote
    Votes 369
  • WpPart
    Parts 16
cre : @lamduan02 Đã xin phép tác giả được chuyển ver <3
Nữ Phụ, Đừng Coi Khinh Nữ Chủ - [Myungyeon.ver] by chanhf
chanhf
  • WpView
    Reads 9,529
  • WpVote
    Votes 546
  • WpPart
    Parts 48
Thay đổi tất cả mọi thứ.
Myungyeon Ông Xã Là Phúc Hắc Đại Nhân - Chồng Tôi Rõ Là Lão Quái Thai by PThanhLyn
PThanhLyn
  • WpView
    Reads 8,737
  • WpVote
    Votes 505
  • WpPart
    Parts 31
Đã hơn một giờ chiều, Ji yeon-tôi đau đến không chịu được, Kim Myungsoo nắm cổ áo uy hiếp một y tá - "Tìm một bác sĩ đến đây ngay cho tôi, nếu không... nếu không..." - Bây giờ đầu óc anh cũng lung tung mất rồi, hồ đồ gào lên - "Tôi lái máy bay đâm kính nhà các người, đâm bể kính nhà các người!" Nhờ câu này của anh, cuối cùng cũng có một bác sĩ bước vào giải quyết. Vì thế, tôi được đưa vào phòng sinh, Myungsoo bị ngăn ở bên ngoài, tôi được nghe anh nói loáng thoáng - "Để tôi vào, nếu không tôi lái máy bay..." Trừ cô y tá thì chẳng có một ai, yên lặng tới đáng sợ. Chốc sau, bác sĩ dự định sẽ mổ đẻ cho tôi đi tới, báo với tôi rằng, hôm nay ông ta không thể giúp tôi mổ được, tôi chỉ có thể sinh tự nhiên mà thôi. Trước tiên, sẽ tiêm cho một mũi, theo dõi hai giờ rồi tính sau. Nói xong, ông ta xoay người bỏ đi. Mặt mũi tôi trắng bệch. Mấy phút đồng hồ sau, ý thức tôi bắt đầu mơ hồ, mê man không tỉnh, nhưng cơn đau bụng sinh càng lúc càng trầm trọng hơn, hai chân được đặt lên giường đẻ, xung quanh không hề có bất kì tiếng động nào, im lặng đến đáng sợ.Tôi bắt đầu kêu khóc như thú, bên cạnh chẳng có lấy một ai. Gào thét đến khi miệng đắng lưỡi khô, muốn uống một ngụm nước cũng không thể nhờ bất kì ai hết. Không biết đã bao lâu, bác sĩ và y tá lại xuất hiện lần nữa. Bác sĩ hỏi y tá - "Có tiến triển gì không?" Y tá đáp - "Cũng chưa cô ấy đau đớn gì nhỉ?" Đm! Đm! (chửi tục)Bà cắn răng đến bể quai hàm rồi mà còn dám nói bà không đau?! Bà gào lên cho mày xem!