khavieeee's Reading List
6 stories
[Tản văn] Một mai người sẽ khác. by chanhchan
chanhchan
  • WpView
    Reads 10,933
  • WpVote
    Votes 164
  • WpPart
    Parts 4
Một ngày nào đó, dưới cái lất phất của mưa bụi đầu xuân, dưới những tia nắng rực rỡ của mùa hạ, dưới cơn gió heo may của thu sang, dưới hơi lạnh của mùa đông tới. Một ngày nào đó, khi chẳng còn ai ở cạnh, khi chỉ biết ngước mắt lên trời giữa màn đêm tăm tối ngăn cho hàng nước mắt không chảy, khi chỉ biết cùng khúc nhạc réo rắt mà chầm chậm chìm vào giấc ngủ sâu. Một ngày nào đó, chẳng còn yêu, chẳng còn thương nhớ. Một ngày nào đó, người đã khác rồi.
 Có những thứ không thể nói thành lời by chipdesadgirl
chipdesadgirl
  • WpView
    Reads 54,387
  • WpVote
    Votes 996
  • WpPart
    Parts 21
Đôi ba dòng tâm trạng của chính mình...
Hạ Vũ - Kẻ Nói Hộ Lòng Người by thaovann210
thaovann210
  • WpView
    Reads 11,623
  • WpVote
    Votes 52
  • WpPart
    Parts 3
- Tổng hợp những stt mình thích nhất của anh Vũ ^^ Mong mọi người ủng hộ Fb Hạ Vũ: https://www.facebook.com/HaVu1311?fref=ts
Chuyện về những người cô đơn ( Hạ Vũ ) by GiuH77
GiuH77
  • WpView
    Reads 17,673
  • WpVote
    Votes 98
  • WpPart
    Parts 22
Viết cho những người cô đơn như một nỗi thường trực. mang theo trong bao nhiêu năm tháng, nhiều lần tưỡng đã an vui nhưng vẫn cảm thấy cô đơn, cố gắng đến mấy vẫn cô đơn
Những Gì Đã Qua Đừng Nghi Lại Quá Nhiều  ! by TrinhThiCamLy
TrinhThiCamLy
  • WpView
    Reads 53,335
  • WpVote
    Votes 404
  • WpPart
    Parts 7
Đồng cảm thôi ! #duphong
3 - 1 = Mấy? by inhHng0
inhHng0
  • WpView
    Reads 4,230
  • WpVote
    Votes 62
  • WpPart
    Parts 1
Giới thiệu: Đêm đó, thị trấn nhỏ Tuyệt Luân Đế mất điện, nhân vật chính Trương Cổ chạy đến hỏi anh bạn trực trạm điện là Phùng Kình về nguyên nhân mất điện, nhưng anh chẳng nhận được câu trả lời mình cần mà kì lạ là anh bạn kia lại hỏi lại Trương Cổ một câu rất khó hiểu: “Ba trừ một bằng mấy?” Khi về nhà, Trương Cổ bất chợt gặp một đứa bé trai chỉ độ một tuổi ngồi bơ vơ ven vệ đường. Trương Cổ thấy lạ, vì đêm hôm thế này, ai lại bỏ con nhỏ ở đây, càng lạ hơn là thằng bé không khóc mà chỉ nhìn chằm chằm vào anh. Trương Cổ ái ngại nhưng quyết định không bế đứa bé ấy theo mà cứ để nó ngồi đó rồi về báo cho mọi người trong thị trấn biết. Thấy đứa trẻ tội nghiệp, có người dân trong thị trấn tình nguyện đem nó về nuôi, nhưng cùng với sự có mặt của đứa trẻ, một loạt những sự việc bí ẩn và đáng sợ đã xuất hiện trong thị trấn… Lẽ nào đứa bé chính là người gây ra những điều bí ẩn đó? Phùng Kình thật sự là người thế nào? Tại sao anh ta lại hỏi Trương Cổ câu hỏi khó hiểu đó? Câu đó mang ẩn ý gì? Để làm sáng tỏ những khúc mắc đó, Trương Cổ đã bất chấp hiểm nguy để tìm kiếm đáp án, mà khi đã dấn thân, chính anh cũng khó lường trước được: liệu mình có sống sót để đến đích hay không?