Danh sách đọc của _Dumm_
2 stories
Ông Xã Thần Bí Không Thấy Mặt (CP) by Oh_hunhun12
Oh_hunhun12
  • WpView
    Reads 614,458
  • WpVote
    Votes 11,755
  • WpPart
    Parts 188
Nguyên gốc: "神秘老公不见面" Puck Số chương: hơn 300 (cả ngoại truyện - dài quá lười đếm ) Nguồn edit: http://diendanlequydon.com Ông Xã của cô rốt cuộc là Lãnh Ngạn hay Lãnh Dực Ngày kết hôn đó, không có nghi lễ, không có khách mời, không có chúc phúc, thậm chí... không có cả chú rể. Được rồi, được rồi, nhiệm vụ của cô chính là nối dõi tông đường cho anh ta, vậy nên cô sẽ chờ anh ta bịt kín mắt "sủng hạnh" mỗi tuần một lần. Nhưng tại sao khi cô tham gia tiệc tùng cùng bạn thanh mai trúc mã, lại bị một ánh mắt như chim ưng săn mồi nhìn chằm chằm không rời, cảm giác này rất sợ hãi... Anh ta là ai? Núi băng trong truyền thuyết nhà giàu số một Lãnh Ngạn? Nếu đây rốt cuộc chỉ là một trò chơi, như vậy, sau cùng là ai cúi đầu nỉ non: Duy Nhất, em là Duy Nhất của anh...
Hào Môn Kinh Mộng - 99 ngày làm cô dâu [Ân Tầm] by Chicchoe
Chicchoe
  • WpView
    Reads 19,423,171
  • WpVote
    Votes 308,716
  • WpPart
    Parts 236
Gặp đã là một cái duyên và cùng nhau đi hết chặng đường dài lại là một cái duyên lớn. Kết hôn với chính khách nhưng cô chỉ làm dâu nhà hào môn trong chín mươi ngày. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Một tháng sau, anh bận rộn tranh cử, vui vẻ với những người đẹp vây quanh. Ba tháng sau khi kết hôn, anh đặt cô dưới thân, biến cô thành “nửa người” thuộc về mình. Cô yêu thương, quan tâm từng li từng tí đến anh. Cô chua xót đau khổ nhưng vẫn ép bản thân ra vẻ hạnh phúc. Rồi ba cô bất ngờ nhảy lầu, biến cố hào môn xảy đến, khiến cô ra đi lặng lẽ với đôi bông ngọc trai đen. Nhiều năm trôi qua, cô trở thành tác giả tiểu thuyết ăn khách với quyển "Hào môn kinh mộng". Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ... Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.”.Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.”