Danh sách đọc của Dmao1472
4 stories
Một Đêm Bệnh Kiều Đột Nhiên Tới - Phong Lưu Thư Ngốc by AnnaLee140198
AnnaLee140198
  • WpView
    Reads 1,744,088
  • WpVote
    Votes 60,576
  • WpPart
    Parts 140
Tác giả: Phong Lưu Thư Ngốc Converter: Củ Lạc Editor: Camtusori Thể loại: Xuyên không, cung đình hầu tước, thanh mai trúc mã, (sủng, bàn tay vàng). Số chương: 136 chương + 3 ngoại truyện Giới thiệu Hai nhà ôm nhầm con, một nhà là thương gia, một nhà là hầu phủ, sự sai lệch về địa vị quá lớn! Ngu Tương bất hạnh xuyên qua thành nữ nhi của nhà thương gia bị ôm nhầm đến hầu phủ. Nguyên bản cuốn truyện: khi thân thế được sáng tỏ thì không những hai chân bị tàn phế mà trên đầu còn bị gán cho cái mác 'Tang Môn tinh'. (Ngôi sao chết chóc/ xui xẻo) Rơi vào đường cùng, nàng đành phải ôm chặt lấy đùi của Hầu gia ca ca, trước tiên cứ phải giả mạo, chờ khi chính chủ trở về liền rời đi trong im lặng. Vài năm sau chính chủ trở về, Ngu Tương bọc sẵn quần áo, chuẩn bị tư thế "ôm của chạy lấy người", lại không ngờ kỹ năng ôm đùi của nàng quá chuyên nghiệp, Hầu gia ca ca không cho đi! Hầu gia nâng cốc che đậy ý cười: Ngàn kiều vạn sủng (ngàn vạn cưng chiều) nuôi con dâu từ bé, đâu phải nói đi là đi được? Nhân vật chính: Ngu Tương, Ngu Phẩm Ngôn, Thẩm Diệu Kỳ / Phối hợp diễn: Toàn phủ Hầu phủ, toàn phủ thương hộ ┃ Cái khác: Bệnh kiều (Bệnh làm nũng), ngọt sủng, huynh muội trá hình (giả ).
KHI HỘI LỌT HỐ NGÔN TÌNH XUYÊN KHÔNG by DimMyHTh
DimMyHTh
  • WpView
    Reads 1,484
  • WpVote
    Votes 140
  • WpPart
    Parts 18
Một phút nông nổi
Tản mạn tuổi thanh xuân by meomonu1996
meomonu1996
  • WpView
    Reads 31,220
  • WpVote
    Votes 446
  • WpPart
    Parts 30
Thanh xuân của mỗi người, là những thời khắc không ngừng sai lầm rồi lại sửa đổi. Có hạnh phúc, có khổ đau. Nhưng tôi lại chưa từng hối hận. Đây chính là những mảnh vụn trong thanh xuân bốc đồng của tôi.
Ăn Xong Chùi Mép - Phi Cô Nương by real_mochii
real_mochii
  • WpView
    Reads 262,772
  • WpVote
    Votes 6,953
  • WpPart
    Parts 46
Anh phiền não: "Tôi đã yêu một người, nhưng mà không biết nói thế nào với cô ấy." Tôi đề nghị: "Đơn giản thôi mà! Không phải cứ nói thẳng với cô ấy "Anh yêu em" là được sao?" Anh rầu rĩ: "Thế nhưng mà... Tôi sợ cô ấy sẽ từ chối." Tôi an ủi: "Làm gì có chuyện đó, anh là người đàn ông ưu tú, tài giỏi như vậy, ai bị cửa kẹp đầu mới không đồng ý thôi!" Anh gật đầu: "Vậy được, anh yêu em!" Tôi: "... À, đầu của tôi đúng lúc bị cửa kẹp..." Anh: "..." Chuông điện thoại di động vang lên... Tôi: "Alo, ai thế?" Anh: "Hạ Diệp, chúng ta kết hôn đi." Tôi: "Alo alo, ai đầu dây thế?" ( quyết chí giả vờ như không nghe thấy ) Anh: "Là anh." Tôi: "Alo? Nói chuyện đi chứ, sao im lặng vậy?" Anh: "Sao? Em không nghe được à?" Tôi: "Đúng đúng! Tôi cái gì cũng không nghe được." Anh: "... Hạ Diệp, em giỏi lắm." Tôi: "... = = "