Đề Cử
5 stories
Tôi cư nhiên bị một tên nông dân cưỡng gian by mainguyen198
mainguyen198
  • WpView
    Reads 1,148,046
  • WpVote
    Votes 35,399
  • WpPart
    Parts 32
Tác giả: Nam Cực Hữu Thể loại: Hiện đại, đoản văn, HE
Bé con thân ái - Quỷ Sửu by Qi_Fang
Qi_Fang
  • WpView
    Reads 987,036
  • WpVote
    Votes 39,258
  • WpPart
    Parts 111
Tác giả: Quỷ Sửu Editor: Qi_fang. Văn án: "Vì anh em dùng ba năm tích góp, vượt ngàn trùng khơi đến gặp anh. Vì lần gặp mặt này, ngay cả hô hấp em đều nhiều lần luyện tập." Đơn giản mà nói, đây là chuyện cũ về ba ba cùng ba ba nuôi dưỡng Tiểu Dã. ps: Tôi cho rằng cả thế giới đều biết Tiểu Dã là con ai. Gỡ mìn: 1. Sinh tử văn, có bánh bao thông minh lanh lợi. 2. Thụ là một người đàn ông không có giáo dục, không có học thức, được công chăm sóc dần dần trở nên tốt đẹp. 3. Thụ truy công, ngụy thẳng nam công. Công chưa luyến ái, cũng không thân mật với ai ngoài thụ. 4. Song khiết, hỗ sủng. Chưa xin per, 104 chương. ĐÃ HOÀN P/s: Nhiều bạn vô chửi Cố Khái Đường, lời lẽ rất khó nghe, vì đây là truyện tôi edit nên xin phép chặn cho hai bên khỏi nhìn mặt nhau, đỡ khó chịu.
Thắng Giả Vi Vương - Xà Hạt Điểm Điểm by SonTungg
SonTungg
  • WpView
    Reads 71,418
  • WpVote
    Votes 1,275
  • WpPart
    Parts 20
Chính văn edit hoàn + phiên ngoại 1 2
CÓ GIỎI BẺ THẲNG TÔI by PhmCh5
PhmCh5
  • WpView
    Reads 72,026
  • WpVote
    Votes 877
  • WpPart
    Parts 6
Tên gốc: Hữu chủng bài trực ngã Tác giả: Quan Tuyết Yến Văn án: Có người nói Hứa Huy là một nhị thế tổ*, gã cũng không giận, cười cười, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều. (Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.) Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ? Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường. Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì! Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi. Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau. Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không? (ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được) Người yêu trước bực bội, ném tàn thuốc, chỉ vào cửa lớn mắng: không thích thì cậu cút đi! Kẻ yêu sau đứng thẳng thân mình,