Read Later
4 stories
Cam tâm tình nguyện lên thuyền giặc by Pink2205
Pink2205
  • WpView
    Reads 238,605
  • WpVote
    Votes 3,430
  • WpPart
    Parts 39
Tác giả: Mộc Tâm Editor: Pink2205 Bìa truyện: Mocqua2023 Nhân vật chính: Ngôn Hâm - Hà Nhất Triển Thể loại: trâu già gặm cỏ non, sủng Văn án: Người đàn ông nheo mắt lại, nhìn cô gái chằm chằm. Cô cắn môi, cụp mắt. Chiếc váy dài vì tư thế nằm nghiêng của cô mà bị vén cao. Cô nâng chân lên cọ cọ vào cẳng chân anh. Thân thể anh cứng đờ, bàn tay dùng sức giữ chân cô lại. Ngôn Hâm biết phản ứng của anh là gì, cô đành phải bày ra dáng vẻ nhu nhược. "Chú à...." Dù là người cực kỳ lý trí như Hà Nhất Triển thì cũng bị tiếng gọi mềm mại này của cô làm cho run lên. Nhìn vào đôi mắt đỏ hồng đó, cảm giác nóng rực quen thuộc lại dâng lên, giống như ngọn lửa lớn, từ từ thiêu đốt thân thể anh. Anh thích thú nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Ngôn Hâm. Tiểu nha đầu này ăn nhầm cái gì rồi, dám trêu trọc anh? "Không ngoan thế này, nên trừng phạt sao đây?" Hà Nhất Triển vuốt ve khuôn mặt trơn mềm của cô. Giọng nói trầm thấp của anh như loại rượu nguyên chất, khiến người ta say mê. "Chú à... nhẹ một chút, người ta sợ đau." Cô cọ cọ vào người anh lấy lòng. Hà Nhất Triển rủa thầm một tiếng, cúi xuống hôn Ngôn Hâm mãnh liệt như muốn nuốt cô vào bụng. Anh nuốt hết nước bọt của cô, cắn đầu lưỡi cô phát đau. Đầu lưỡi anh không ngừng càn quét trong miệng cô, ép cô phải ngửa đầu thừa nhận thế tiến công của anh.
Câu Chuyện Săn Vợ  [TRUYỆN TRANH] [HOÀN THÀNH] by Lamlam2101
Lamlam2101
  • WpView
    Reads 44,247
  • WpVote
    Votes 836
  • WpPart
    Parts 73
Một bộ truyện tranh thú vị của tác giả Đông Phương Tiểu Dã Thú. Truyện hay lắm á nha và art cũng đẹp lắm. Mong mọi người ủng hộ. Tác giả: Đông Phương Tiểu Dã Thú. Nguồn: Nettruyen. Tình trạng: Hoàn thành.
[18+] SOÁI CA DƯỚI LỚP QUÂN TRANG ! by nhannhan2202
nhannhan2202
  • WpView
    Reads 174,826
  • WpVote
    Votes 4,886
  • WpPart
    Parts 64
Tác giả : Mộc Dung Thể loại : Sủng , HE , Ngược nhẹ , Quân Nhân , cán bộ cấp cao , Hcao . Thời gia ra chap : Không có lịch chỉ khi nào rãnh thì ra . Số chap : Không xác định . Lời nói của tác giả : Chỉ ra chap chậm chứ không drop truyện . Con gái của ĐẠI TƯỚNG thì đã sao ? Từ nhỏ đến lớn cứ phải làm mặt mũi cho ba , ăn gì , nói gì , nhìn gì cũng phải nhìn mặt mũi của ba đầu tiên . Được rồi , quyết định vậy đi tốt nghiệp liền xin làm ở bệnh viện y ở thành phố T là tốt nhất . Mẹ khóc cả ngày trời , ba giận không nhìn mặt . Cũng được không sao , quyết định thoát khỏi cái bóng của ba đi a . Đến Thành phố T cũng được 3 tháng , thực tập tại bệnh viện cũng được 3 tháng , được nhận ngay vào làm bác sĩ khoa phẩu thuật liền a .Số tốt vẫn là số tốt . Cái khó ở thành phố T nhất là gì ? Là tìm được căn nhà trọ vừa ý đó nha . _ A lô ! Khả Khả , tỷ đã kiếm cho muội được một căn nhà rất tốt a. - Tỷ Tỷ thương yêu _ Được ! địa chỉ ở đâu , qua ngay . - Khả Khả vui mừng _ Chủ nhà một năm chỉ ở nhà có 4 ngày , em yên tâm mà ở nhé ! - Giải thích một chút _ 4 ngày ư ? 4 ngày nào của năm ? - thắc mắc một chút _ Ạch cái này không xác định được ! - không biết giải thích làm sao _______________ Mời mọi người xem tiếp ....... Mộc Dung là tác giả , tất cả truyện được đăng trên trang của Mộc Dung đều là truyện tự viết , Mộc Dung không dịch , không edit truyện khác . Cảm ơn
Nhật Ký Chia Tay- Diệp Lạc Vô Tâm(full) by Maimailabaoxa1995
Maimailabaoxa1995
  • WpView
    Reads 51,821
  • WpVote
    Votes 585
  • WpPart
    Parts 6
Văn án: Không phải còn đang đắm chìm trong cảm giác yêu nhau khoái hoạt vui vẻ sao? Vì sao chỉ qua thời gian chớp mắt, tư vị ngọt ngào làm lòng người say, bỗng nhiên rơi xuống thành tan nát cõi lòng? Muốn viết được phong thư chia tay này, Lương Tâm Ảnh đã lần lữa rất lâu. Cô không thể chịu được thái độ bận rộn không chút để ý đến của anh lâu hơn nữa… Không nghĩ tới, ngày đầu tiên vừa chia tay, cô đã nhớ anh… Khiến cô phải nói lời chia tay, Nhậm Mục Vũ chỉ cảm thấy lòng mình trống rỗng. Anh cả đêm trằn trọc suy nghĩ, không thể đi vào giấc ngủ, quả thực so với đã chết còn khổ sở hơn. Anh biết, sau này khi đã độc thân, không còn có người làm cho anh vướng bận nữa. Trời mưa, không còn phải lo lắng ai bị ướt, rồi cảm mạo nữa. Khi ăn cơm, cũng không cần lo lắng người kia có ăn no hay không. Bận việc đến không có thời gian để ngủ cũng không cần thiết cảm thấy áy náy với ai vì không quan tâm đến người ta. Cái gì cũng không cần lo lắng, cái gì cũng không cần vướng bận. Anh đã tự do — Thật sự an