01
6 stories
[Cổ Đại, Ngược Tâm, Đã Hoàn] TÁT NHĨ by KimMeBoi
KimMeBoi
  • WpView
    Reads 1,335,471
  • WpVote
    Votes 48,478
  • WpPart
    Parts 32
■ Tác giả: Mễ Bối. ■ Thể loại: cổ đại, ngược tâm. ■ Tình trạng: Hoàn ■ Văn: nhẹ nhàng, cảm xúc. ● Kể về một nữ tử ngu ngốc, cười vì tình sầu vì tình khóc vì tình. Đổi lại, nàng chỉ được ánh nhìn lạnh như dao găm của chàng. Cho đến khi nàng tuyệt vọng từ bỏ, nàng vô tâm. Hắn đau đến tê tâm liệt phế. ☆☆Cảnh báo: mang truyện đi khi không ghi lại tên tác giả, không xin phép, bổn tác giả xin phép, gõ văn tế cúng các ngươi. ❤❤Ảnh bìa truyện tác giả được bạn TrTran05 tặng sau khi bạn ấy đã đọc truyện Tát Nhĩ này, và điều đó thật sự khiến tác giả cảm thấy thật xúc động! Cám ơn bạn rất nhiều!
Dụ Tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí by TrinhMinozie
TrinhMinozie
  • WpView
    Reads 151,024
  • WpVote
    Votes 937
  • WpPart
    Parts 77
💦 Trích dẫn hay trong truyện "Dụ Tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí" của Ân Tầm. 💦
(Re-up) Vật Trong Tay - Bối Hân by vuvuviettruyen
vuvuviettruyen
  • WpView
    Reads 815,049
  • WpVote
    Votes 16,359
  • WpPart
    Parts 99
Thể loại: Hiện đại, cường thủ hào đoạt Số chương: 98 Tên nhân vật: Hà Nghiên, Phó Thận Hành, Lương Viễn Trạch. Câu chuyện giữa một gã đàn ông lòng dạ hiểm ác cùng một linh hồn không chịu khuất phục, từ đó tạo nên một mối quan hệ nhập nhằng sai trái rồi sẽ đi về đâu? Bốn năm trước, cô đem hắn tống vào tù, cho đến khi xác định hắn bị lãnh án tử hình, mới thật sự yên tâm. Bốn năm sau, hắn kéo cô xuống địa ngục, tận mắt nhìn cô dù cho bị vũ nhục tổn thương nhưng vẫn không từ bỏ hận thù. Đây là một màn trả thù được chuẩn bị công phu, cũng là một màn báo thù bền bỉ kiên nhẫn. Phó Thận Hành đã mắc phải một lỗi sai, đó là luôn cho rằng, Hà Nghiên sẽ là đồ vật bị hắn nắm trong lòng bàn tay. Phó Thân Hành không phải là một kẻ sẽ vì thấy cô đáng thương mà nương tay. Hà Nghiên cũng không phải là một người phụ nữ dễ dàng từ bỏ ý đồ của mình. Trích đoạn: Sống sót, bất luận thế nào cũng phải sống sót! Người Hà Nghiên run cầm cập, trong tâm trí đang có những âm thanh điên cuồng gào thét. Bố mẹ cô sống cả đời hiền lành lương thiện, chắc chắn không chịu đựng nổi cái chết bi thảm của cô. Hơn nữa, cô còn có Lương Viễn Trạch, anh ấy vẫn đang đợi cô đến. Cô thật không nên lái xe một mình trên đường quê, không nên nghĩ lái xe là an toàn, càng không nên tốt bụng phanh xe khi nhìn thấy có người nằm sõng soài trên đường. Cô nên đạp chân ga cho xe đè qua. Nhưng bây giờ không phải là lúc hối hận tự trách, bởi vì cô đang trên bờ vực của cái chết.