Tập thơ: CÒN ĐÓ MỘT THỜI | Still There a Time
21 stories
BAO GIỜ TA TRỞ LẠI? | When Will We Come Back? by nguyenlamanhkiet
nguyenlamanhkiet
  • WpView
    Reads 112
  • WpVote
    Votes 10
  • WpPart
    Parts 1
"Bao giờ ta trở lại?", bài thơ cuối cùng trong tập thơ đầu tay này của tôi sẽ gói gọn mọi cung bậc cảm xúc trân quý nhất về quá khứ sinh viên đã qua. Một cái kết đẹp cho những gì viên mãn, không nuối tiếc; có chăng, là sự tiếc nuối vì bản thân tôi còn chưa bộc lộ hết tính cách điên khùng và ngu ngơ của mình trong 2 năm học ấy. Có chăng là vậy? Vậy còn thứ mà tôi gọi là trở lại, thì sao? Tất nhiên, thời gian không bao giờ trở lại! Có những quá khứ sẽ mãi mãi đứng lại sau lưng, không thể nuôi dưỡng tương lai để một ngày nào đó biến thành thực tại. Thời sinh viên đã kết thúc thật rồi! Song, chỉ kết thúc theo niên khóa, không kết thúc trong trái tim, vì ngày tháng ấy vẫn luôn giữ một vị trí trang trọng trong cuộc đời tôi, bây giờ và cả mai sau. Và ngày 2 tháng 10 năm 2019, tôi xin được viết câu hỏi mà tôi đã biết trước đáp án. Lời chào tạm biệt cho một quá khứ luôn song hành cùng tôi trên đường đời.
MÙA HÈ ƠI, EM NGHE GÌ KHÔNG? | My Summer, Do You Hear? by nguyenlamanhkiet
nguyenlamanhkiet
  • WpView
    Reads 94
  • WpVote
    Votes 2
  • WpPart
    Parts 1
Vào ngày 26 tháng 8 năm 2015, sau khi trải qua buổi sáng thi môn Lý thuyết tổng hợp trong ngày thi đầu tiên của Kỳ thi Tốt nghiệp Trung cấp Chuyên nghiệp, tôi đã dành trọn khoảng thời gian giải lao khá dài để ôn bài môn Giáo dục chính trị cho buổi thi tiếp theo cùng với ba người bạn: Đình Đức, Thanh Trọng và Đức Tài. Giữa trưa hè nắng chói, lúc đứng nhìn khung cảnh toàn sân thể dục từ dãy hành lang tầng 2 khu B Khoa Công nghệ thông tin, cây phượng vĩ to nhất trong trường hớp hồn tôi không rời mắt. Quá xúc cảm trước vẻ đẹp say đắm đầy nên thơ tuổi học trò ấy, tôi như thấy cả nàng tiên mùa hạ giáng trần quyến rũ mình. Để hôm nay, từ 3 bức ảnh tôi chụp cận cảnh cây phượng vĩ thương yêu lúc 13 giờ 21 phút trưa hôm đó, bài thơ "Mùa hè ơi, em nghe gì không?" ra đời ngày 29 tháng 9 năm 2019, miêu tả vẻ đẹp tuyệt trần của nàng Hạ trong trí tưởng tượng của tôi.
DƯỚI HÀNG PHƯỢNG VĨ | Underneath the Phoenix Tree by nguyenlamanhkiet
nguyenlamanhkiet
  • WpView
    Reads 124
  • WpVote
    Votes 8
  • WpPart
    Parts 1
Có lẽ tôi không cần phải giải thích nhiều về hoa phượng - một loài hoa vô cùng thân thuộc, tiêu biểu cho mùa hè và tuổi học trò đến mức chỉ vừa nhắc đến thôi là ai ai cũng đều có chung một đáp án. Thông thường khi nhớ về hoa phượng, đa số mọi người sẽ bàn nhiều về thời học sinh, song riêng tôi chỉ nhớ về thời sinh viên, bởi phượng vĩ trong lòng đã nở rộ đẹp nhất vào 2 năm tôi học trung cấp chính quy ở Trường Cao đẳng Công nghệ Thủ Đức vào độ tuổi 18 và 19. Lần đầu tiên tôi cảm nhận được vẻ đẹp lộng lẫy, kiêu sa của mùa phượng đỏ thắm là khi ngồi thơ thẩn vào buổi trưa đầy nắng lúc 12 giờ 52 phút ngày 10 tháng 6 năm 2015. 4 bức ảnh tôi chụp vào "khoảnh khắc vàng" ấy giờ vẫn còn nguyên vẹn, tạo cảm hứng cho bài thơ Dưới hàng phượng vĩ ra đời ngày 23 tháng 9 năm 2019.
BÓNG MÁT TRƯỜNG TÔI | The Cool Atmosphere of My School by nguyenlamanhkiet
nguyenlamanhkiet
  • WpView
    Reads 131
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 1
Những hàng cây xanh đủ loài luôn là "người bạn" không thể thiếu trong bất cứ ngôi trường nào. Vậy TDC - trường của tôi - đặc biệt hơn vì sao? Có rất nhiều ngôi trường danh tiếng hơn TDC rất nhiều, song tôi dám cá với tất cả các bạn rằng: về số lượng cây xanh trong khuôn viên, chắc chắn trường tôi không chịu thua bất cứ ngôi trường nào đâu nhé! Đó chính là một trong những dấu ấn khó phai trong lòng những cựu sinh viên rời xa mái trường TDC, khi khoảng thời gian còn học, chỉ cần đặt bước chân đầu tiên vô cổng, ai ai cũng đều trầm trồ trước nguyên mảng xanh tươi mát, trong lành phủ đầy khắp mọi ngóc ngách, đến mức chỉ cần bạn dừng chân ở bất kỳ chỗ nào trong khuôn viên vẫn luôn có bóng mát gần gũi che chắn. Hãy đọc bài thơ tôi viết vào ngày 22 tháng 9 năm 2019 để tìm hiểu thêm nhé!
THỜI HUY HOÀNG CỦA C13TDT | Glorious Time of C13TDT by nguyenlamanhkiet
nguyenlamanhkiet
  • WpView
    Reads 31
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 1
Như một quy luật của bất kỳ lớp học thời sinh viên nào: năm nhất nhìn đông đúc, năm cuối còn mấy ai. Lớp C13TDT của tôi cũng không ngoại lệ. Từ hơn 40 sinh viên những ngày đầu năm nhất cho đến sự thưa dần như dòng nước chảy xuôi theo thời gian, để rồi sau cùng khi kết thúc năm cuối, chỉ có... 13 người nhận bằng tốt nghiệp, trong 13 người đó, chỉ vỏn vẹn có... 4 người đi dự lễ. C13TDT đã từng có những thời khắc huy hoàng như thế, dù không lâu. Một lớp học đặc biệt, ra đời vì chuyện "chuyển ngành bất đắc dĩ" đầu năm học, khi ngành Thiết kế đồ họa và Mạng máy tính không đủ số lượng sinh viên nên đành nhập chung với lớp học ngành Truyền thông đa phương tiện. Và bây giờ, sau 6 năm, ngành tôi từng học đã không còn nằm trong chương trình đào tạo của nhà trường. 3 chữ TDT biến mất mãi mãi, bài thơ tôi viết ngày 21 tháng 9 năm 2019... ra đời.
DẤU YÊU TDC | TDC Beloved by nguyenlamanhkiet
nguyenlamanhkiet
  • WpView
    Reads 16
  • WpVote
    Votes 1
  • WpPart
    Parts 1
TDC - viết tắt từ dòng chữ tiếng Anh: Thu Duc College. Có lẽ với những ai đã từng học tại Trường Cao đẳng Công nghệ Thủ Đức với nhiều kỷ niệm khó phai, chắc hẳn khó lòng quên được tên gọi thân thương này - một tên gọi luôn hiện diện trong đầu chúng ta mỗi khi nhớ về khoảng thời gian còn làm sinh viên ở... TDC. TDC với tôi còn hơn cả một ngôi trường cao đẳng bình thường, TDC không chỉ đơn thuần là TDC, mà TDC còn là... dấu yêu thời sinh viên tôi trải qua. Vì nếu được chọn lại lần nữa, tôi vẫn không chần chừ quyết định học ở đây chứ không phải một ngôi trường danh tiếng khác. Và vì đã là dấu yêu thời sinh viên nên bài thơ tôi viết vào ngày 21 tháng 9 năm 2019 như sự tổng hợp những gì yêu dấu nhất về quá khứ tươi đẹp này.
NHỮNG ANH CHÀNG NGU NGƠ | Stupid Boys by nguyenlamanhkiet
nguyenlamanhkiet
  • WpView
    Reads 72
  • WpVote
    Votes 5
  • WpPart
    Parts 1
Hôm nay, nhìn 4 bức ảnh mình chụp cùng ba thằng bạn vào ngày 8 tháng 5 năm 2014 trong tiết học môn Giáo dục chính trị của cô Nguyễn Trần Hồng, tự nhiên cảm thấy đáng yêu làm sao! Khoảng thời gian 2 năm ấy, tôi cứ tự hỏi: "Tại sao bốn thằng cứ như bị nghiện ngồi chung với nhau vào bất cứ cơ hội nào có thể; từ ngồi trong lớp, ngồi trên ghế đá giờ ra chơi, ngồi làm bài trong kỳ thi, và cả... đi vệ sinh?" Tại sao lại như vậy? Giờ thì tôi đã có câu trả lời rồi, vì chúng tôi là Những anh chàng ngu ngơ. Bài thơ này như một hồi ức tươi đẹp về tháng ngày bốn đứa còn kề vai sát cánh bên nhau, được tôi viết vào ngày 19 tháng 9 năm 2019. Dành cho tôi và dành cho họ - những người bạn huyền thoại của cuộc đời.
NHỮNG NGÀY ĐẾN TRƯỜNG | The Days to School by nguyenlamanhkiet
nguyenlamanhkiet
  • WpView
    Reads 228
  • WpVote
    Votes 11
  • WpPart
    Parts 1
Một phần trong đời người phải trải qua là những ngày đến trường để học tập. Có nhiều người sẽ chọn thời học sinh làm đại diện tiêu biểu cho ký ức đi học của mình, còn tôi, tôi sẽ chọn... thời sinh viên. Vì sao? Vì với tôi, đó mới là ký ức đi học đáng nhớ nhất. Bài thơ này ra đời vào ngày 18 tháng 9 năm 2019 sẽ minh chứng cho điều đó.
CÓ MỘT ĐÀ LẠT THU NHỎ | There Is a Miniature Dalat by nguyenlamanhkiet
nguyenlamanhkiet
  • WpView
    Reads 95
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 1
Đã bao giờ bạn nghe đến một ngôi trường không thuộc thành phố nào ở khu vực Tây Nguyên có vẻ đẹp tương tự Đà Lạt? Chắc chắn bạn sẽ không tin được ngay giữa trung tâm quận Thủ Đức - Thành phố Hồ Chí Minh có một nơi như thế. Đó chính là Trường Cao đẳng Công nghệ Thủ Đức - ngôi trường mà tôi đã từng học 2 năm trung cấp chuyên nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện. Tại sao tôi lại ví von ngôi trường này là "Đà Lạt thu nhỏ", hãy đọc bài thơ sau đây được tôi sáng tác vào ngày 17 tháng 9 năm 2019 nhé!
MỘT THỜI ĐÃ SAY, MỘT THỜI ĐÃ UỐNG | A Time of Drunkenness, a Time of Drinking by nguyenlamanhkiet
nguyenlamanhkiet
  • WpView
    Reads 22
  • WpVote
    Votes 1
  • WpPart
    Parts 1
Đi nhậu - một trong những hình thức giải tỏa căng thẳng mà nhiều sinh viên chọn lựa sau những giờ học căng thẳng. Ít nhiều gì nếu bạn là người chịu chơi, sống phóng khoáng, chắc chắn sẽ luôn nằm trong tập thể bạn bè lao đầu vào bất cứ quán xá bia rượu nào trong thành phố khi không lên lớp. Tôi là một trong số đó. G5 là cách gọi thân thương tôi đặt cho nhóm bạn nhậu chí cốt gồm tôi và bốn người bạn: Nhựt Thuận, Mạnh Thắng, Đức Tài và Thanh Trọng. Hai người miền Nam và ba người miền Trung, cứ thế để lại trong nhau những kỷ niệm say sưa thuần túy trong suốt 2 năm học. Từng món mồi đã ăn; từng giọt rượu, từng giọt bia đã uống như còn đọng mãi trong trí nhớ hôm nay; để rồi bài thơ Một thời đã say, một thời đã uống ra đời vào ngày 31 tháng 8 năm 2019 như một hồi tưởng cho sự trở lại của tình bạn.