Cổ trang
4 stories
Sống lại lần nữa làm nữ nhân hầu môn - Tô Tiểu Lương by ndmot99
ndmot99
  • WpView
    Reads 1,011,587
  • WpVote
    Votes 41,285
  • WpPart
    Parts 136
Tên Hán Việt: Trùng sinh chi tái vi hầu môn phụ (重生之再为侯门妇) Tên khác: Sống lại, lần nữa làm con dâu hầu môn Tác giả: Tô Tiểu Lương (苏小凉) Độ dài: 123 chương chính văn + 3 phiên ngoại Edit + Design: Ndmot99 🐬🐬🐬
[Edit] [Full] Kiêu Tế - Qủa Mộc Tử by diudiusz
diudiusz
  • WpView
    Reads 2,155,301
  • WpVote
    Votes 75,518
  • WpPart
    Parts 142
Thể loại: Thuần cổ đại, cưới trước yêu sau, 3S, hài, nhẹ nhàng, nữ 9 bị tự kỷ nhẹ Số chương: 131 chương, 4 phiên ngoại Editor: A Huyền 152 Giới thiệu: Họ Phó là quan gia, trong nhà có quan nhỏ thất phẩm. Sau này được vinh sủng, thăng quan, ban thưởng hôn. Ban đầu khi được tứ hôn, trên dưới Phó gia đối với con rể tương lai mong đợi như thế này: sống được lâu hay không cũng không sao, không tạo phản liền hoan nghênh. Sau khi thành hôn, trên dưới Phó gia đối với con mong đợi như thế này: tạo phản hay không không quan hệ, đừng bắt nạt con gái (muội muội) của ta là được. Lại một ngày nào đó, Phó mẫu tiến cung, trông thấy nữ nhi nhà mình nằm trên lưng con rể ầm ĩ kéo "sừng rồng". Phó mẫu: ......... đúng là tạo nghiệp chướng! Vốn cho rằng chỉ là châu ngọc phủ bụi, lại không nghĩ đúng là kiêu long mới thức tỉnh. Gợi ý ấm áp: 1. Nam nữ chính lúc đầu mắc bệnh, sau này sẽ hết, xin đừng ghét bỏ bọn họ. 2. Đây đại khái là một truyện ngọt ngào, ngốc nghếch, khảo chứng gì đó xin hạ thủ lưu tình.
Sủng Thê Làm Hoàng Hậu (Mạt Trà Khúc Kỳ) by harleyquin98
harleyquin98
  • WpView
    Reads 2,117,499
  • WpVote
    Votes 71,721
  • WpPart
    Parts 160
Tác giả: Mạt trà khúc kỳ (Mạt Trà Cookie) Thể loại: Cổ đại, trùng sinh, ngọt sủng văn. Chương: 155c + 5 ngoại truyện Editor: Skinny Cat, meoOm Nguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn Giới thiệu: Đời trước Chân Bảo Lộ cao ngạo xinh đẹp, tham mộ hư vinh, nằm mộng cũng muốn thấy người sang bắt quàng làm họ, tiếp tục trải qua cuộc sống ăn sung mặc sướng, kết quả đi đời nhà ma. Sau khi sống lại, Chân Bảo Lộ quyết định chân thật sống qua ngày, chăm sóc thật tốt cho hai đệ đệ sinh đôi, còn kén chồng theo tiêu chuẩn: khỏe mạnh, thành thật, biết làm chút ít việc nhà. Thành thân, Chân Bảo Lộ rất hài lòng với lão công của mình, dù cho lớn lên có bộ dáng rất đào hoa. Chân Bảo Lộ thành thành thật thật làm một thê tử ngoan, mỗi ngày tính toán tỉ mỉ sống qua ngày. Chứng kiến lão công nhà mình từng bước thăng chức, Chân Bảo Lộ chẳng những không có cao hứng, ngược lại lo lắng, Cho đến một ngày truyền tới tin tức - - Lão công tạo phản thành công... - - Tiết Nhượng: Nàng muốn cuộc sống ăn sung mặc sướng, ta cho nàng. PS: Nam chủ không nói nhiều lắm, nhưng là đau lòng thay cho lão bà ~ Ăn vào hiểu ra: Ngọt sủng, hằng ngày. Không thích chớ phun. Nội dung nhãn hiệu: Trùng sinh ngọt văn Nhân vật chính: Chân Bảo Lộ, Tiết Nhượng ┃ Vai phụ: Song trùng sinh ┃ Khác: Nhường đường vợ chồng, ngọt sủng ~
[Edit] KHOM LƯNG - Bồng Lai Khách  by HanHan0815
HanHan0815
  • WpView
    Reads 4,438,920
  • WpVote
    Votes 125,320
  • WpPart
    Parts 171
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HE Độ dài: 171 chương Nguồn: thuvienngontinh.com Chuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khác Biên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? " [1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh. Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại. "Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai. "Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?" Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở. "Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi". Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh. ... Có một câu nói rằng: Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không? Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!" ... Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.