Huấn
56 stories
[Huấn văn] Bạn nhỏ của thầy - Bình An by Luz28Ann
Luz28Ann
  • WpView
    Reads 14,122
  • WpVote
    Votes 568
  • WpPart
    Parts 26
Thể loại: Huấn văn, thầy trò, học đường cuộc sống đời thường, hài hước (khi có khi không) Tác giả: Thời Vọng An [Luz28Ann] Văn án: Chuyện nhà, chuyện trường của bạn nhỏ Bình An với đại sứ thương hiệu roi thước. Trích thoại nhỏ: "Sao thầy hay đánh An quá dạ?" "Chứ em tưởng em ngoan lắm chắc?" "Ngoan mà. Người ta cưng muốn chết." "Ai cưng?" "Thầy!" "..." Lưu ý: - Văn phong non - Những câu chuyện lẻ tẻ của thầy với bạn nhỏ, sẽ không quá liền mạch, còn hơi chậm nhiệt. Cũng nhạt thôi, y như tác giả vậy ಡ⁠ ͜⁠ ⁠ʖ⁠ ⁠ಡ
[HUẤN VĂN] CÓ LỚN MÀ KHÔNG CÓ KHÔN by theumisea
theumisea
  • WpView
    Reads 3,068
  • WpVote
    Votes 124
  • WpPart
    Parts 1
𝑯𝒂𝒊 𝒃𝒂𝒏 𝒕𝒂𝒚 𝒄𝒉𝒐 𝒄𝒉𝒆 𝒕𝒖 𝒍𝒖𝒄 𝒆𝒎 𝒄𝒉𝒖𝒂 𝒕𝒓𝒖𝒐𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒂𝒏𝒉, 𝑵𝒂𝒚 𝒆𝒎 𝒍𝒐𝒏 𝒉𝒐𝒏 𝒏𝒉𝒊𝒆𝒖 𝒓𝒐𝒊 𝒒𝒖𝒂𝒚 𝒍𝒖𝒏𝒈 𝒃𝒐 𝒎𝒂𝒄 𝒂𝒏𝒉?
[Huấn Văn] Viết Năm Mười Bốn by New_Skyy
New_Skyy
  • WpView
    Reads 9,521
  • WpVote
    Votes 595
  • WpPart
    Parts 19
Thất bại chính là chướng ngại lớn nhất trên chặn đường. Cảnh báo : truyện viết với mục đích giải trí, thỏa mãn. Không có kiến thức chuyên sâu. Nhân vật xây dựng là giỏi nhưng tác giả thì không 😢 dốt toán hạng nặng, nên những ai giỏi real đừng vào soi xét. Đọc để giải trí thôi nhen 😔
TIẾNG VỌNG CỦA CÂY DƯƠNG CẦM - Das Echo des Klaviers [SP] by _giaivu_
_giaivu_
  • WpView
    Reads 14,662
  • WpVote
    Votes 952
  • WpPart
    Parts 18
'Nở rộ trên đồng cỏ kia một bông hoa nhỏ, và tên nó là Erika.' ❀ ❀ ❀ Bối cảnh: Đức, Đệ Nhị Thế chiến. Thể loại: Spanking stories, family, hư cấu, cảm hứng lịch sử. Vui lòng lưu ý. Bìa: Татьяна Лившиц / Tatiana Livshits Source: shishkin-gallery.ru (Đã cin)
Quân Lâm Thiên Hạ [Quyển 1, 2, 3] by LLeo_leo
LLeo_leo
  • WpView
    Reads 329,269
  • WpVote
    Votes 11,843
  • WpPart
    Parts 189
[HUẤN VĂN] [EDIT] TỔNG HỢP by s_rinerine03
s_rinerine03
  • WpView
    Reads 5,498
  • WpVote
    Votes 168
  • WpPart
    Parts 5
Tổng hợp những đoạn huấn văn của các truyện khác nhau, tui thấy hay nên bê vào đây cho mọi người cùng đọc nè.
⚛️ Cảnh Gia Gia Pháp ⚛️  [Hoàn] by Miiyuu2020
Miiyuu2020
  • WpView
    Reads 271,566
  • WpVote
    Votes 8,991
  • WpPart
    Parts 200
✴️ Phương Chu 🔹️ Mễ Tửu ✴️ 🔹️Huấn Văn🔹️Hiện đại🔹️Anh em🔹️ Gia tộc Cảnh gia ..... Một gia tộc thế gia lâu đời..... Một đứa con không được thừa nhận vào giòng họ.... Phương Chu lúc mười lăm tuổi, sau khi mẹ mất được đón về gia tộc .... Cuộc đời lật sang trang mới...... Phải làm được thật tốt những yêu cầu khắc khe, nghiêm khắc mà từ trước giờ Phương Chu chưa từ trải qua..... Những gia pháp, gia quy mới mẻ buộc Phương Chu tuân thủ rồi thành thói quen..... Dù không mang họ của gia tộc nhưng Phương Chu cũng đã tạo được một mãnh trời rực rỡ, sáng lạng riêng cho mình cũng như cho gia tộc....... ♦️♦️♦️ ✴️✴️✴️ 2020-01-20✴️✴️✴️
(Huấn văn - Hoàn) Tìm được cha, ta có thể về được nhà? by Dinhdinh139
Dinhdinh139
  • WpView
    Reads 7,606
  • WpVote
    Votes 424
  • WpPart
    Parts 15
"Mẫu thân, hài nhi rốt cuộc là người hay là yêu?" Thể loại: phụ tử, huynh đệ, gia đình, huấn văn, huyền huyễn Cảnh báo: Nội dung có yếu tố huấn văn, có thể không phù hợp nhiều bạn đọc. Vui lòng tìm hiểu trước khi đọc. Cảnh báo 2: Dự là hố!!!
[CẢNH NGƯỠNG THÁI DƯƠNG] - Huấn Văn  by _giaivu_
_giaivu_
  • WpView
    Reads 18,041
  • WpVote
    Votes 1,403
  • WpPart
    Parts 28
Dân quốc năm thứ hai mươi tám, tôi cầm chiếc đồng hồ bạc của cha tôi, quay đầu nhìn lại một lần. Cha tôi thích mặc Âu phục, kiểu sơ mi sặc sỡ với gi-lê màu đen, hoặc là trường bào cài một cái ghim ngọc ở cổ áo. Tôi vẫn luôn cho cái phong cách ấy thật là loè loẹt, phù phiếm quá mức. Nhưng những lúc đó, có lẽ cha mới thực sự giống cha tôi, không phải Thống chế Phụng Thiên hay Tư lệnh Đông Tam tỉnh. Lần cuối gặp cha trước khi đi, còn nhớ bộ dáng của cha trong quân phục Bắc Dương, vội rời nhà đến mức không nhìn tôi lấy một ánh mắt, cũng không một lời dặn dò từ biệt. Tôi cố gắng giữ lấy những kí ức ít ỏi cuối cùng còn lưu lại, nhớ căn nhà treo đầy ảnh của mẹ tôi. Bức tranh mẹ tôi vẽ hải âu bay về cuối chân trời. Mặc trường bào màu xám trơn, đi trên mặt đất mùi thuốc súng, đi dưới hàng hoa giấy màu đỏ, đi qua những hồi ức chắp vá mơ hồ. Nhớ đô thành hoa lệ, rượu vang đỏ dưới ánh đèn pha lê và âm thanh của vĩ cầm. Tay áo tôi nhuốm khói sương thời đại, bỏ lại sau lưng quan sơn như tuyết, chạy theo giấc mộng tuổi mười ba. [Miên miên xuân vũ anh đào tán Dung nhan bất tái ưu tư trung.] (Khi mà sắc anh đào tàn trong mưa xuân Là lúc gương mặt tôi không còn ưu sầu nữa.)
[HUẤN VĂN] [EDIT] ĐOÀN KẾT by s_rinerine03
s_rinerine03
  • WpView
    Reads 4,773
  • WpVote
    Votes 240
  • WpPart
    Parts 5
Truyện huấn văn, quân nhân, quân đội. Hay nhaaa. "....Vu Tư Viễn thu dọn bát đĩa rồi rời đi. Đôi ủng phát ra âm thanh đờ đẫn khi bước qua hành lang im lặng. Vu Tư Viễn chỉ cảm thấy bộ quân phục trên người mình hôm nay đã trở nên vô cùng nặng nề, cậu dừng lại rồi chậm rãi đẩy cửa ký túc xá, thứ đập vào mắt cậu chính là chiếc giường gọn gàng không tì vết, và một chiếc thắt lưng vũ trang được đặt ở giữa giường, một vị trí đột ngột và khó coi như vậy. Hơi nhắm mắt lại và khẽ thở dài, cậu vẫn phải đến đây. Ở bên nhau nhiều năm, bọn họ luôn ngầm hiểu ý nhau, cậu biết Lục Minh Trì có ý gì. Chiếc thắt lưng vũ trang này hiển nhiên không phải do bạn cùng phòng vô tình đặt xuống, mà là Lục Minh Trì nói với anh: Cởi quần, nằm xuống, chờ tôi đến đánh cậu."