Tình yêu của tớ
13 stories
[2025-DỊCH XONG] CUỘC SỐNG THƯỜNG NHẬT CỦA CON NUÔI NHÀ GIÀU SỐNG LẠI por nhacuamac
nhacuamac
  • WpView
    LECTURAS 244,595
  • WpVote
    Votos 22,809
  • WpPart
    Partes 166
Tác giả: Hoàng Đồng Tả Luân (Súng lục ổ quay đồng thau) Dịch: Mặc Thủy Tình trạng bản gốc: 164 chương Tình trạng bản dịch: Đã hoàn thành Bìa: Làm bằng Canva Tags: 1v1, HE, sống lại, góc nhìn của thụ, hiện đại, danh gia vọng tộc, duyên trời tác hợp, chữa lành, công tay chơi VS thụ dịu dàng điềm tĩnh. Nhân vật chính: Trần Văn Cảng, Hoắc Niệm Sinh.
[ĐM/edit] [Hoàn] Phản ứng bản năng by Xuân Ý Hạ por MinhDu88
MinhDu88
  • WpView
    LECTURAS 1,133
  • WpVote
    Votos 111
  • WpPart
    Partes 60
Phản ứng bản năng Tác giả: Xuân Ý Hạ Nguồn raw: Trường Bội + Kho tàng đam mỹ blog Dịch: Quick Translator (a.k.a anh zai QT thương iu nhứt trong lòng tôy) Edit: Minh Du Thể loại: đam mỹ, hiện đại, niên hạ cố chấp công X dương quang thụ. Tình trạng bản gốc: 57 chương + 2 ngoại truyện (hoàn). Note: Bản dịch này không mang mục đích thương mại và chưa được sự đồng ý của tác giả. --------- Truyện làm xong mấy năm trước và đã đăng full ở wordpress nha chị em.
[2][Đam] Tiễn Thần por littlelittlezzz
littlelittlezzz
  • WpView
    LECTURAS 52,508
  • WpVote
    Votos 6,035
  • WpPart
    Partes 95
[Tiễn thần- Niên Chung] #thầy trò nối gót cả đời, ai rời hàng trước người đấy làm chó# #giả bộ có gì đâu, lâu nhâu thì mới lộ# Bạt mạng cầu sinh công x điên cuồng tự sát thụ Tags: đam mỹ, 1x1, cường cường, HE, linh dị thần quái, duyên trời tác hợp, kỳ đàm Nhân vật chính: Thời Kính Chi x Doãn Từ| Diêm Thanh, Tô Tứ, Thẩm Chu Mời thần đơn giản tiễn thần gian nan. Kể chuyện: An Thang truyện mạng cá nhân: 8/10 Số hiệu [.] trên tiêu đề để chỉ độ cũ của bản edit, số càng thấp là càng cũ. Số hiệu sẽ thay đổi khi được beta.
Hữu Sở Tư (Tiếu Ngạo Giang Hồ) por nhunham
nhunham
  • WpView
    LECTURAS 69
  • WpVote
    Votos 5
  • WpPart
    Partes 1
HỮU SỞ TƯ Fanfic Tiếu Ngạo Giang Hồ. Rating: T -- Doanh Doanh biết rằng nàng không muốn gã lông bông cứ vậy mà lìa đời. "Ngươi đàn rất có tình có ý." "Tiền bối khen quá lời. Thật ra... vãn bối không biết khi nào mới đàn được Tiếu Ngạo Giang Hồ?" Doanh Doanh ngạc nhiên, "Ngươi muốn tấu khúc đó sao?" Gã lãng tử gãi tai, lắc đầu chữa thẹn, "Vãn bối lại mạo muội rồi. Khúc ấy tinh thâm như vậy, Trúc Ông còn chưa tấu được, mà vãn bối không chắc mình còn sống được bao lâu." Doanh Doanh nhìn nhạc phổ đang trải trên án kỷ. Một cầm, một tiêu, nâng đỡ, tiếp nối, bên này mỉa mai bi kịch giang hồ phân tranh, bên kia đã cười vang gạt bỏ mọi khúc mắc. Chỉ đọc qua cung điệu đã mường tượng cầm tiêu hoà hợp, tiếng vọng tự do khoáng đạt khắp núi sông. "Ngươi tấu được thì hay lắm." Có tiếng lá rì rào che đi tiếng thở dài thật khẽ. "Hôm nay, ta sẽ dạy khúc Hữu Sở Tư." ---- Nhân vật và tình tiết là của Kim Dung lão gia. Như chỉ xin mạo muội vẽ thêm mấy nét lãng mạn con gái cho đoạn trích mình yêu thích. Dành tặng các fan gái fan trai fan lãng mạn của Kim Dung. Mến thương.
A Tứ por nhunham
nhunham
  • WpView
    LECTURAS 3,249
  • WpVote
    Votos 321
  • WpPart
    Partes 8
Quán mì Tàu bán hơn tám mươi năm, qua ba đời đứng bếp vẫn còn chong đèn thắp lửa từ chiều đến tang tảng sáng. Năm cái bàn. Hai mươi cái ghế. Tương xanh dấm đỏ. Sa tế thơm lừng. Một vắt mì chan nước lèo suông, rắc nhúm lá hẹ cũng ngon đủ vị thời gian. Nghe nói, khách đến trước mười hai giờ đêm là người. Sau mười hai giờ, biết đâu không phải. Giải Nhất Mini Contest "Linh dị thần quái" 2017 của Writer's Sanctuary. http://vnfiction.com/forums/index.php?topic=2530.new#new
Một chậu tùng hương, một con se sẻ por nhunham
nhunham
  • WpView
    LECTURAS 361
  • WpVote
    Votos 27
  • WpPart
    Partes 1
Ông biết không, cháu chẳng muốn nhiều. Hồi ức của ông có thể giúp cháu nuôi một con se sẻ. Còn Doãn, cậu bạn ngây ngô khờ khạo đến mức chịu tin cháu tìm được An Dao, sẽ biết được rốt cuộc cậu ấy đã bắt đầu từ đâu.
[duyên gái, trung đại] CHƠI VƠI por BacHa2401
BacHa2401
  • WpView
    LECTURAS 6,312
  • WpVote
    Votos 616
  • WpPart
    Partes 9
Năm ấy thị hai mươi bốn tuổi, không còn non dại, cũng chửa hết xuân. Năm ấy thị hai mươi bốn tuổi, thả mình rơi xuống đầm tình ái, để hương sen gieo vào tận lồng ngực, vấn vít nơi làn tóc xanh. Năm ấy thị hai mươi bốn tuổi, say sưa ngụp lặn trong men yêu nồng nàn, mặc miệng đời lắm lối đa đoan. Năm ấy thị hai mươi bốn tuổi, lần đầu khoác lên mình tấm áo cưới lụa là, theo người về nhà mới. Thị lấy kẻ không nên lấy, và đem lòng yêu người không thể yêu. Năm ấy, thị còn xuân, chơi vơi giữa những lằn ranh nhập nhằng chẳng tài nào phân định được.
Đợi Chờ por TranCaoNgocDuong
TranCaoNgocDuong
  • WpView
    LECTURAS 245
  • WpVote
    Votos 22
  • WpPart
    Partes 3
Thể loại: Tình trai, lịch sử Nội dung: "Mới gặp thoáng thôi tình đã bén Nhớ thương một khúc suốt năm canh" (Mối Tơ Tình - Ca Trù)
[Truyện Việt] Áo dài Hà Bắc por HienLe202
HienLe202
  • WpView
    LECTURAS 41,966
  • WpVote
    Votos 2,707
  • WpPart
    Partes 55
Hiện nay trên wattpad có hai bản được đăng mà không có sự đồng ý của tôi. Đây là bản đầy đủ, hoàn chỉnh nhất. Truyện vẫn được giữ nguyên trên wordpress tại sefrasy.wordpress.com. == Con trai mười chín mơn mởn như cỏ non, mặc áo dài nâu, đội nón lá rộng vành, chèo thuyền ra ao sen buổi sớm mùa hạ, nhìn sen mà cười đẹp hơn cả hoa sen nở. Nét duyên "trời đất giao hòa" ấy là một khoảnh khắc tươi nguyên, thơm tho của tình yêu tuổi trẻ vừa chín tới, ngọt thanh mà mát lòng mát dạ. Phải nhìn tròn con mắt, hít hà khoan khoái, lại vừa chạm vào nâng niu vừa nếm dư vị dịu thanh ấy, mới thấy tim tê rân, khoái cảm đến hoảng sợ. Chiếc áo dài nâu vải thô mà bừng sáng giữa lá xanh, bông trắng, nhị vàng cùng nét cười đẹp xinh sau vành nón lá in vào tâm trí là vì thế, để mãi sau này, bao áo dài nhung gấm, lụa là xúng xính chung quanh cũng trở nên bình thường, nhìn rồi lại quên, nhìn rồi lại đầy hoài cảm tưởng nhớ đến người xưa cảnh cũ. Cuộc đời là hành trình dài mà lại ngắn, còn khi con tim bay lên với mây trời chỉ là một khoảnh khắc ngắn mà lại dài. Dài ngắn ngắn dài, chỉ đến không còn tâm thức nữa mới gọi là quên đi. Mà tàn nhẫn nhất trên đời, lại chính là sự lãng quên.