Nỗibuồn Stories

Refine by tag:
nỗibuồn
nỗibuồn

6 Stories

  • VIẾT CHO TAN NỖI BUỒN by sweetiesbelle
    sweetiesbelle
    • WpView
      Reads 1,360
    • WpPart
      Parts 9
    Huyền Trang Bất Hối / Trịnh Huyền Trang
  • EM KHÔNG MUỐN BƯỚC PHÍA SAU ANH NỮA, EM MUỐN ĐƯỢC ĐI BÊN CẠNH ANH. by thamphiphi03
    thamphiphi03
    • WpView
      Reads 3
    • WpPart
      Parts 1
    _ Em đừng vì bất cứ một ai mà đánh đổi hay lựa chọn điều gì. Sẽ có một ngày em nhận ra người đó và em không thể đi chung một con đường, không phải vì em chưa đủ tốt mà vì 2 người quá khác biệt. Chỉ vậy thôi. Đừng để lựa chọn của em làm gánh nặng cho người đó phải đền đáp lại tình cảm của mình. Sẽ chẳng ai có thể yêu một người nào đó với sức nặng như thế trên vai đâu. _ Em là ai, sẽ ra sao, trước khi gặp anh, em chưa từng nhận ra. Anh mang đến cho em thật nhiều hy vọng, anh thắp sáng cuộc đời em. Khi anh đi, anh mang nguồn ánh sáng ấy đi mất, để lại trong em cả khoảng trời tăm tối.
  • Gia Vị Của Cuộc Sống by AirisPhan
    AirisPhan
    • WpView
      Reads 24
    • WpPart
      Parts 6
    Câu Chuyện Ngắn Về Cuộc Đời Tôi!
  • Tâm Sự Thường Ngày by NhiTrit7
    NhiTrit7
    • WpView
      Reads 2
    • WpPart
      Parts 2
    Bạn có mệt mỏi vì tất cả mọi thứ không ? bạn có thấy rằng cuộc sống hằng ngày xoay quanh mình đều diễn ra một cách nhanh chóng và nhàm chán không ? Vậy thì bạn chẳng cô đơn đâu. Vì tôi, cũng giống như bạn.
  • Ngày mới của tôi. by puckermanz
    puckermanz
    • WpView
      Reads 13
    • WpPart
      Parts 1
    Bạn biết khi sáng thức dậy điều tôi cảm thấy là gì không? Vâng !!! đó là nỗi buồn. Tôi luôn giam cầm mình trong nỗi buồn của bản thân tôi. Tôi luôn buồn bã, những lúc lang thang quanh Sài Gòn giữa trưa nắng đi học hồi năm nhất hoặc những lúc lê la ngoài cửa hàng tiện ích, lúc nào tôi cũng chỉ có một mình. Tôi hay đi coi phim một mình, luôn tự thưởng cho mình một thành quả gì đó hết sức tuyệt vời mà tôi đã làm được. Nhưng bạn biết đó, khi bạn cô đơn, xung quanh bạn không có một ai để bạn có thể ngã vào vai ai đó, nói hết những thứ mà bạn muốn nói, kể hết những thứ mà bạn đã nghe. Nhưng không, tôi luôn bơ vơ, tôi luôn một mình, tôi thích lang thang một mình ở cái gọi là Sài Gòn tấp nập kẻ qua người lại như thế này. Và tôi đã vô tình gặp và quen "một người" trên hành trình của mình, đó là Nỗi Buồn. Đây là một chút gì đó của tôi trong một đêm đầy sự hoài niệm của mình. Tôi hy vọng mọi người đọc và có chút gì đó đồng cảm với tôi, hoặc nếu không thích mọi người cũng đã đọc một mẩu truyện của một kẻ dở hơi. Vâng tôi là Một Kẻ Dở Hơi Hay Buồn.
  • Những mùa táo nở hoa by hoatao68
    hoatao68
    • WpView
      Reads 4,135
    • WpPart
      Parts 41
    Viết ra vì đầu phải nghĩ nhiều thứ quá, càng nghĩ càng thấy mệt. Không thoải mái lắm ở tuổi 18 vì có quá nhiều nỗi buồn và phải chứng kiến quá nhiều nỗi buồn. Xàm xí thôi, không hay đâu.