Story cover for Nước mắt không chảy ngược (Tản Văn) by lapluie99
Nước mắt không chảy ngược (Tản Văn)
  • WpView
    Reads 1,073
  • WpVote
    Votes 40
  • WpPart
    Parts 14
  • WpView
    Reads 1,073
  • WpVote
    Votes 40
  • WpPart
    Parts 14
Ongoing, First published Mar 05, 2017
Một dạng nhật kí online 

Là những cảm xúc không đầu không cuối. 

Là những dòng viết vội khi đang đứng trên con phố xa lắc xa lơ nào đó. Những sáng mùa thu ngồi ở cà phê nhìn ra Bờ Hồ. Hay những ngày mùa đông gió rít ngoài cửa sổ, ôm một tách cà phê ấm áp. Cũng có thể đang nửa đêm chợt nghe một bài hát buồn viết vội vài câu. 

"Chỉ mong tuổi trẻ nếu có mất đi, thì câu chữ còn lại sẽ lưu giữ hộ những thứ mà thời gian và cuộc sống nhẫn tâm cuốn mất..."
All Rights Reserved
Sign up to add Nước mắt không chảy ngược (Tản Văn) to your library and receive updates
or
#30camxuc
Content Guidelines
You may also like
Ánh Đèn Và Khoảng Lặng by tuqueen_194
48 parts Complete Mature
Anh là ánh đèn sân khấu rực rỡ mà hàng triệu người hướng về. Cô chỉ là một nhân viên pha chế bình thường, ngày ngày luẩn quẩn giữa quầy bar nhỏ bé của quán cà phê quen thuộc. Giữa hai thế giới xa vời ấy, vậy mà họ lại lặng lẽ bên nhau - không ồn ào, không danh phận, chỉ có những cái ôm vào những đêm muộn, những bữa cơm đơn giản sau ngày dài mỏi mệt. Với cô, anh là tất cả những gì hoàn hảo nhất mà số phận ban tặng. Với anh, cô là khoảng bình yên hiếm hoi giữa ánh đèn chói lóa và những tràng pháo tay không ngớt... Chỉ là, trái tim anh vẫn luôn có hình bóng của người cũ. Cô biết điều đó, từ lâu rồi. Biết rõ, nhưng vẫn chọn ở lại, chọn làm một "người yêu nhỏ bé", lặng lẽ yêu, lặng lẽ chăm sóc, lặng lẽ đứng sau mọi hào quang của anh... như thể yêu một người đã biết trước kết cục. Cho đến một ngày, người cũ quay về, đánh thức những xúc cảm chưa từng ngủ quên nơi anh. Cô im lặng lùi bước, nhường chỗ cho anh chạy theo người anh thật sự yêu. Nhưng tình yêu, từ bao giờ đã len lỏi, trói chặt họ lại với nhau - đau đớn, mệt mỏi, mà chẳng thể dứt ra. Giữa ánh hào quang và những mối quan hệ rối ren, giữa những tổn thương sâu kín và khát khao được yêu thương thật sự... Liệu anh có đủ dũng khí buông bỏ quá khứ để nắm lấy cô? Liệu cô còn đủ can đảm để ở lại bên một người luôn khiến trái tim mình rướm máu? ⸻ Tình yêu vốn dĩ chưa bao giờ là dễ dàng, đặc biệt khi nó phải đứng giữa sân khấu, dư luận và quá khứ chưa trọn vẹn...
[QuanghungMasterD x Negav][HungAn]Hồng phai by minhgaubong
36 parts Ongoing Mature
Hồng Phai - là khúc dương cầm vang lên giữa buổi chiều giông, nơi giai điệu của yêu thương bị bóp nghẹt bởi thù hận, nơi một trái tim chờ đợi trong lặng im còn trái tim kia lại lạnh lùng ngoảnh mặt -là bản tình ca dở dang viết giữa mùa hoa rụng. Một cuộc hôn nhân tưởng chừng viên mãn, hóa ra chỉ là sân khấu giả tạo lộng lẫy dựng lên từ những hiểu lầm, day dứt và một trái tim yêu đơn phương đến cạn kiệt. Cuộc hôn nhân của họ không phải là kết quả của tình yêu, mà là vết khâu vụng về giữa một trái tim tan nát và một trái tim không còn biết rung động. Cậu yêu, cậu đợi, cậu chịu đựng. Còn anh - chỉ biết quay lưng, trừng phạt và vùi chôn quá khứ trong những ánh mắt lạnh như băng .Giữa cung điện xa hoa của danh vọng và quyền lực, có một con người đang héo mòn từng ngày vì một tình yêu không lối thoát. Giữa muôn ngàn ánh nhìn, chỉ có một người cậu khao khát ngoảnh lại - và người ấy, vẫn mãi bước đi trong câm lặng. Liệu một ngày nào đó, trong trái tim chất chứa thù hận ấy có kịp nảy mầm trước khi sắc hồng phai tàn? Liệu rằng, khi sắc hồng đã phai, tim người có kịp nhận ra mình đã yêu? Hay mọi thứ chỉ là một hồi kết chậm rãi cho một tình yêu chưa từng được gọi tên? *Lần đầu viết truyện mong mọi người không chê và nhẹ nhàng với em nó ạ🥹🥺😖*
[JossGawin] Sau Ống Kính Là Em by nhunhuyen7
16 parts Complete
"Một chuyện tình không công khai, nhưng chưa từng che giấu." ⸻ Thể loại: hiện đại, tình yêu chậm rãi, đời thường, đối lập tính cách - hướng nội & hướng ngoại, private but not secret love, healing, HE. ⸻ Mô tả: Có những người bước vào đời ta nhẹ như một khung hình mờ sương - chẳng cần tiếng động, cũng không cần lý do. Chỉ một ánh nhìn, một nụ cười lặng, một bài hát thoảng qua... cũng đủ khiến cả thế giới đảo chiều. "Sau Ống Kính Là Em" là câu chuyện của một người hướng ngoại rực rỡ và một người hướng nội lặng thầm. Một người luôn ở giữa ánh đèn sân khấu, và một người chỉ muốn đứng sau ống kính, lưu giữ những khoảnh khắc không ai để ý. Họ đến bên nhau không vội vã, không ồn ào. Chỉ là những lần chạm mặt nhẹ như gió, những tin nhắn ngập ngừng trong inbox, những buổi cà phê nghe đĩa than và những chiều dọn nhà im lặng nhưng ấm lòng. Tình yêu này không phải bản tình ca bùng cháy. Nó giống như một bản nhạc indie trầm ấm, vang lên lặng lẽ khi thành phố đã ngủ yên. Chậm. Nhưng sâu. Nhẹ. Nhưng thật. Vì sau tất cả những màn hình, những MV, những buổi diễn... Người Joss luôn thấy rõ nhất, vẫn luôn là em - ở phía sau ống kính. ⸻ Trong lúc đang bí nội dung thương trường là chiến trường bên Velvet Storm + chờ đợi Ep 3 trong mỏi mòn thì toai lại đào thêm được 1 quả hố mới. Chắc là fic ngắn yêu đương dễ thương thôi, nhưng mà k biết bao giờ mới viết xong 🥹
You may also like
Slide 1 of 10
Có 1 ngày nắng hạ cover
Lữu Giữ cover
Vụn trăng tan trong mắt em cover
Vẻ Đẹp Của Đại Duơng Không Đáy cover
Ánh Đèn Và Khoảng Lặng cover
jaywon ;; tiếng vĩ cầm ngủ quên trên bệ cửa cover
[NutHong] MỘT MÙA MƯA ĐỂ NHỚ cover
[QuanghungMasterD x Negav][HungAn]Hồng phai cover
[JossGawin] Sau Ống Kính Là Em cover
Kí ức gấp ngang trái tim cover

Có 1 ngày nắng hạ

5 parts Ongoing

Mỗi người đều từng có một mùa hè không giống những mùa hè khác. Nơi mà một ánh nhìn kéo dài hơn bình thường, một câu thơ vang lên trong im lặng, và một người lặng lẽ bước qua thanh xuân của mình... mà chẳng để lại lời hứa nào. "Có một ngày nắng hạ" là hồi ức về chuyến xe cuối cùng của Danh, Quân và Lan - về cậu học trò mang trong tim thứ tình cảm chưa từng gọi thành tên, dành cho một cô gái dịu dàng, thích viết lách, yêu những bài thơ buồn... nhưng không tin vào tình yêu. Câu chuyện không có lời tỏ tình, không có những cái nắm tay, cũng chẳng có đoạn kết rực rỡ. Chỉ có những ngày nắng lặng, ánh tím hoàng hôn, và một lá thư bỏ lại - đủ khiến người ở lại nhớ mãi. Một thanh xuân không trọn vẹn. Nhưng không hề vô nghĩa. "Có một ngày nắng hạ, tôi đã lặng lẽ thích một người - không ai báo trước, cũng chẳng ai dám giữ lại. Một tình cảm nhỏ thôi... nhưng cô đọng đến mức khiến tôi chẳng thể quên."