Story cover for Osomatsu-san | When He's About To Disappear   by Rain_ryu
Osomatsu-san | When He's About To Disappear
  • WpView
    Reads 3,178
  • WpVote
    Votes 256
  • WpPart
    Parts 3
  • WpView
    Reads 3,178
  • WpVote
    Votes 256
  • WpPart
    Parts 3
Complete, First published Mar 18, 2017
WARNINGS: Xin cân nhắc! Đây là một fic được mình chuyển lại nội dung từ doujinshi có cùng tên. Nếu ai tò mò, hãy lên google để có thể đọc thêm.

Artist: Megame

Author: Rain

Discalaimer: Nhân vật không thuộc về mình và fic không nhằm mục đích lợi nhuận.

Rating: K

Category: Angst, Tragedy 

Status: End

-o0o-

Summary: 

"Nếu như có một ngày bạn nhìn thấy một kẻ có khuôn mặt giống hệt bạn, đến thông báo rằng bạn chỉ còn 7 ngày để sống. Vậy thì, bạn sẽ làm gì trong 7 ngày đó?"
All Rights Reserved
Sign up to add Osomatsu-san | When He's About To Disappear to your library and receive updates
or
#3osomatsu-san
Content Guidelines
You may also like
[ĐN MHA] TRẮNG by linhhoang1234231
15 parts Ongoing
Người ta từng bảo nhau rằng, bản ngã của một người chỉ hình thành khi ta có nhận thức rõ ràng và trải qua nhiều vấp ngã, thế nhưng từ khi còn nhỏ, Henchi đã gặp một cái tôi khác rồi. "Henchi" đã dẫn lối cô trải qua bao nhiêu sóng gió từ hồi có nhận thức đến nay. Có thể nói là người mẹ "hờ" của cô cũng không ngoa. Chỉ là... có gì đó lạ lắm! Cái năm cô nghe theo cái bản ngã ấy, dường như có thứ gì đó đã thay đổi. Cái gì ấy nhỉ? Hình như... ký ức của cô có gì đó không đúng. Giống như là... ký ức của.. rất, rất nhiều người gộp lại vậy. Hình như, cô đã làm những chuyện thật khó hiểu trong vô thức một thời gian dài... Giống như là.. 'Có ai đó đang điều khiển cơ thể này vậy!' _-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_ Ai kì thị đam bách thì thôi, no harem, oc tui là đồng râm của mí người, nó theo chủ nghĩa độc thân, tương lai có crúh thì vẫn sẽ cho nó độc thân thôi... Sẽ có chút hint coup tui, đố mí ngừi đoán đc ai hí hí. (THẤY RỒI CẤM ĐỤC THUYỀN NHA, ĐỤC RÁNG CHỊU À) **Lưu ý: Sẽ có tình tiết lo*n l*un, tam quan vỡ nát và có thể có 1 chút tôn giáo, có thể có chi tiết OOC(1 xíu thôi) và thay đổi tình tiết truyện mha gốc, thiết lập của kosei theo cách nghĩ của người viết. Khi có tình tiết "âu mài gót" sẽ cảnh cáo trước mỗi chap và tóm tắt cuối chap nếu cần. Chi tiết truyện không thể hiện tam quan của người viết. *Lần đấu viết chắc hơi bỡ ngỡ, có j bình luận tui nâng cao tay nghề.* Mấy ngày gần đây cày Hóa nên ko viết được (+ ko bt viết tiếp kiểu j dù đã nghĩ ra hết plot và end r) nên chắc là cập nhật mới sẽ khá lâu, mong mn thông cảm.
2️⃣.[Conan/Edit] Cảnh sát Hagiwara muốn tự cứu by zhinoza145
41 parts Ongoing
Hagiwara từ nhỏ đã có một bí mật. [Tuyệt đối không thể để mấy thứ đó phát hiện, Cậu có thể nhìn thấy chúng.] Loại cảnh giác và đề phòng này trong sinh hoạt hằng ngày, đến khi bản thân thi đậu làm cảnh sát, lập tức tăng vọt lên tới chế độ địa ngục. Ví dụ như người bạn cùng khoá bị oán linh sâu nặng vây quanh, quen biết hai tháng cũng chưa từng thấy mặt. Morofushi-kun: "... Đây là lý do nhất định cậu phải đứng cách xa tôi 5 mét mới chịu nói chuyện?" Hagiwara: "Ha hả, biết ngay cậu sẽ không tin." Mỉm cười mệt mỏi.jpg -- đương nhiên, vấn đề nhỏ này đến sau bảy năm cậu làm cảnh sát, căn bản chẳng đáng nhắc tới nữa. Tùy tiện có thể thấy u hồn dã quỷ chen đầy tầm mắt, ngay cả đi đường cũng có thể không cẩn thận đá trúng một con tiểu quỷ vô tội đi ngang qua. Vì siêu độ những hồn linh đó mà phải kiêm chức "phá án bằng linh dị", vừa nghe người chết kể lại bản thân chết như thế nào, vừa duỗi một ngón tay, nhàn nhạt nói. "Được rồi, hung thủ chính là hắn, kết án." Đám trinh thám ở đây: ......? Tag: Linh dị thần quái, Huyền nghi trinh thám, Conan, Nhẹ nhàng, Hằng ngày. Một câu tóm tắt: Hagiwara thấy được u linh, quyết định tự cứu. Chủ đề: Những biểu tượng bề ngoài chưa chắc đã là chân thật.
[Bontake] Góc Nhìn Thứ Ba  by Teagmi
25 parts Ongoing Mature
● Tên: Góc nhìn thứ ba ● Tác giả: Teagmi ● Lịch ra truyện: • Lịch hè: Thứ 2, 4, 6 • Lịch trong năm: Chủ nhật ● Couple: Bonten x Hanagaki Takemichi [Vì tác giả đu alltake nên không tránh khỏi hint "ai cũng có phần"] ● Cảnh báo: Vì lâu rồi, tui chưa có ôn lại kỉ niệm với TR nên thứ tui nhớ chỉ là những thứ vụn vặn, lệch cốt truyện gốc. Truyện được lấy bối cảnh Bonten, và Takemichi không thể quay lại quá khứ được nữa. ● Có yếu tố OOC, máu me, tam quan không nghiêm chỉnh. Vì là lấy bối cảnh tội phạm lộng hành nên mong mọi người phân biệt đúng sai ạ. ● Giới thiệu sơ lược: Thời gian là dòng sông không bao giờ ngừng chảy và mỗi con người chỉ như những kẻ lữ hành bé nhỏ phụ thuộc vào dòng chảy ấy. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu xuất hiện "cá hồi nâu"(*), bơi ngược dòng chảy, rời khỏi những vũng nước mà đáng ra nó phải ở đó? Liệu hành động ấy là thành quả của sự cố gắng hay chỉ là sự đơn thuần là trò đùa giải trí của tạo hóa để mọi chuyện trở nên thú vị hơn? Hanagaki Takemichi là minh chứng cho câu hỏi này. Sự tồn tại của cậu không chỉ là điểm ngoại lệ của thời gian mà còn là biến số vượt ngoài phạm vi kiểm soát của không gian. Mỗi lần, cậu quay về quá khứ, những quyết định nhỏ nhất cũng tạo ra sự thay đổi của tương lai.
You may also like
Slide 1 of 10
LOVE ME HURT ME cover
UshiOi | Don't call me now cover
[ĐN MHA] TRẮNG cover
[Dramione - Oneshot] Silhouettes cover
Full • AsaKar | Nếu Một Ngày Chúng Ta Chán Nhau cover
//NeuviThesley// Miscedence cover
2️⃣.[Conan/Edit] Cảnh sát Hagiwara muốn tự cứu cover
[ED-Đam mỹ] Tiên Sinh - Lăng Lạc Hugh cover
[Bontake] Góc Nhìn Thứ Ba  cover
(BJYX) Cháu Có Muốn Ăn Cốm Không? cover

LOVE ME HURT ME

8 parts Complete

Author: Shinozuka Kazuma Pairing: Akashi Seijuro/Furihata Kouki Rating: R Category: Male/Male, AU, Romantic, Angst, (may be) Yaoi Length: Shortfic Status: Completed Disclaimer: knb không thuộc về tôi. Summary: "Cuộc sống vẫn sẽ diễn ra thôi. Dù tôi có muốn hay không...thì thời gian cũng sẽ vô tình chạy đi. Ước gì cuộc sống nó là một cái gì đó hữu hình, để tôi có thể bắt nó lại, rồi vặn xoáy nó theo ý muốn của tôi. Nhưng cái ngày đó sao mà có đây? Cuộc sống đang tiếp diễn hoàn toàn không theo ý định của tôi chút nào. Tôi chỉ có thể cố gắng mà tiếp tục chạy đua trên con đường không giới hạn, không kết quả. Mà dù kết quả là gì đi chăng nữa thì tôi có thể thỏa mãn nổi ư? Chắc chẳng bao giờ có chuyện đó. Tôi luôn tự hỏi, là do cuộc sống này thật bất công hay do con người quá tham lam. Liệu chỉ có mình tôi là khổ sở, hay người nào cũng phải sống trong tình cảnh này. Tôi suy nghĩ quá nhiều hay người khác vô tâm? Một loạt câu hỏi không thể hỏi ai cũng không ai có thể trả lời... Cuộc sống đùng là một cái mớ rắc rối bế tắc không lối thoát. Tất cả những cái ấy là do mình hay tại ai...?"