Story cover for [ Hoàn ][ NamJin] Mùa Thứ Năm Trong Tôi by tphammm
[ Hoàn ][ NamJin] Mùa Thứ Năm Trong Tôi
  • WpView
    Reads 6,989
  • WpVote
    Votes 732
  • WpPart
    Parts 6
  • WpView
    Reads 6,989
  • WpVote
    Votes 732
  • WpPart
    Parts 6
Complete, First published May 03, 2017
"Em đã nghĩ rất lâu về những điều anh đã nói tối hôm đó". Joon đứng ngược hướng Jin, tấm rèm cửa bay hắt vào mặt hắn. Màn trăng lạnh lẽo soi rọi chút ánh sáng yếu ớt qua khung cửa sổ và chiếu lên khuôn mặt hắn đầy mỏi mệt vì thiếu ngủ. 

Jin không nói gì. Cũng không nhất thiết bởi anh biết lời Joon nói là thật. Bao thuốc lá chỉ còn vài ba điếu và mùi rượu cồn nơi cuốn họng hắn đã đủ cho anh hiểu rồi.
All Rights Reserved
Sign up to add [ Hoàn ][ NamJin] Mùa Thứ Năm Trong Tôi to your library and receive updates
or
#141kimseokjin
Content Guidelines
You may also like
markhyuck; when dawn comes again by sfrkinbad
11 parts Complete
Minhyung nói với tôi: "Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau." Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy. Tôi cười. "Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời. "Đừng yêu em." Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi. Buông lơi anh, bỏ mặc mình.
Jenjaem |  ABO | Tình yêu Ràng Buộc | by gnartuhtng
35 parts Complete
VĂN ÁN Hai năm, chỉ mới hai năm thôi nhưng đã có biết bao nhiêu chuyện xảy ra... Người yêu phản bội, mẹ chết, cha ruột tự sát không thành, sau đó ông biến mất. Quá nhiều quá nhiều chuyện... Trong phòng tắm, Lee Jeno cứ đứng như thế, mặc cho dòng nước ấm chảy xuôi theo người, cứ thế mà nghĩ về những chuyện vừa hỗn loạn vừa hoang đường Anh theo đuổi, Na Jaemin chấp nhận, người khác chúc phúc. Anh cứ ngỡ hai năm qua mình chạy tới nơi hoang vắng là có thể rời xa những chuyện, những kẻ tăm tối ghê tởm ấy, nào ngờ sự thật lại vả vào mặt anh một cái, khiến cho anh hoa cả mắt, choáng cả đầu. Nào có dễ dàng như vậy. Lee Jeno phẫn nộ cắn chặt hàm răng, dường như chưa nguôi giận, anh giơ tay đấm mạnh lên tường một cú. Na Jaemin phía sau nhìn thấy hành động của anh, bị một tiếng vang nặng nề khiến cho hoảng sợ đến run cả người, mặt mũi cậu tái nhợt, ấy vậy mà vẫn quyết tâm đi về phía phòng tắm. Lee Jeno đắm chìm trong thế giới của mình nên không nhận ra Jaemin đang tiến tới gần, cho đến khi một đôi tay man mát có hơi ướt chạm vào bả vai của anh. Anh xoay mạnh người lại, hất bàn tay của cậu ra, "Cút!"
Ánh đèn không thể giấu anh-[JOONGDUNK] by dwng0111
21 parts Ongoing
Joong - thiếu gia nhà tài phiệt từng thất lạc nhiều năm, nay trở lại giữa ánh đèn rực rỡ và những ánh nhìn dò xét. Cậu là mảnh ghép vừa khớp với những toan tính ngầm của giới thượng lưu, nhưng lại lạc lõng trong chính vai diễn mà người ta đã sắp sẵn. Lớn lên bên ngoài khuôn phép, Joong mang theo sự tự do và bản năng thuần khiết, đối lập hoàn toàn với thế giới của lễ nghi, quyền lực và những cuộc đàm phán không lời. Định mệnh đặt cậu trở về, và đồng thời đặt lại lời đính ước từ thuở ấu thơ với Dunk - người thừa kế tập đoàn Boonprasert. sinh ra để đứng giữa ánh đèn, bước đi giữa những cuộc thương thuyết với dáng vẻ điềm đạm và bản lĩnh bẩm sinh. Anh là hiện thân của chuẩn mực, của một thế giới mà Joong không hề quen thuộc. Họ từng có một lời đính ước từ thuở nhỏ - một sợi dây tưởng chừng đã đứt đoạn theo năm tháng, nay bỗng siết lại khi cả hai chạm mặt trong một khung cảnh lấp lánh ánh vàng và toan tính. Giữa tiệc rượu và ánh nhìn ngấm ngầm dò xét, giữa những lời bàn về lợi ích và quyền lực, hai con người - tưởng đối lập - lại bị buộc phải đối diện nhau. Một người mang theo ký ức lãng quên và cảm xúc chưa rõ hình hài. Người còn lại - mang theo ánh mắt sâu không đáy, lặng lẽ quan sát và chờ đợi điều gì đó chưa thể gọi tên. Mọi thứ bắt đầu từ một ánh nhìn. Và có thể... sẽ chẳng dừng lại ở đó.
ẢNH ĐẾ [NAMJIN CV] by leuleugaudan
84 parts Complete Mature
Bê bối tình ái của bạn diễn nữ cùng quay quảng cáo sô cô la với Kim Seok Jin thành chủ đề nóng chỉ trong một đêm. Trường quay, Kim Nam Joon mặc quần dài đen, phối với áo sơ mi trắng cao cấp, ngậm thuốc lá, choàng long bào thêu bảy hình rồng của nhiếp chính vương làm áo khoác, ngồi trên ghế trang điểm mặt vô cảm lướt Instagram, lấy anh làm trung tâm, chu vi mười mét xung quanh lặng ngắt như tờ, không một tiếng động. ......... Hồi tưởng lại buổi tối ấm áp dịu dàng ấy, Kim Nam Joon cười không nhận thức được, "Lúc đó em ngủ trên sofa, buổi tối cậu ấy hoàn toàn có thể lột sạch đồ chui vào chăn của em, sao cậu ấy không làm?" "..." Seulgi im lặng vài giây, đờ đẫn nói: "Nói chuyện tử tế chút... Đừng có đồi trụy, cậu không thiết liêm sỉ không sợ người ta nghe nhưng chị thì sợ chuyện này lộ ra rồi không ém xuống được lắm." Kim Nam Joon cười ngạo mạn, "Ai thích nghe cứ nghe." "Em nói câu nào cũng là thật, Kim Seok Jin cũng đâu có ngu ngốc gì, xem như tình nguyện chấp nhận dùng quy tắc ngầm với người ta, sao ban đầu cậu ấy không đến tìm em?" Kim Nam Joon đáp cặp chân dài lên bàn trà, giọng lạnh băng, "Tất cả mọi người từ trên xuống dưới trong đoàn phim này, ngoài em ra, ai có tỉ lệ ngậm vàng cao đến độ đáng cho cậu ấy cam tâm tình nguyện cởi đồ ra chứ?!" Min Yoongi đẩy cửa vào, vừa kịp nghe thấy câu nói đại nghịch bất đạo trâng tráo dõng dạc ấy của Kim Nam Joon. Min Yoongi thân là tổng đạo diễn của đoàn phim: "..." Fic được chuyển ver từ bộ truyện cùng tên của Mạn Mạn Hà Kỳ Đa. Fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả
ONE THOUSAND STARS [KOOKMIN CV] by leuleugaudan
52 parts Complete Mature
Đại úy nâng tay đình chiến, đoạn xoay người hỏi. "Hết sốt chưa?" "Hết rồi." "Để tôi thử xem..." Anh cúi đầu, đem gương mặt trầm tĩnh, nam tính của mình sát lại gần. Trước khi bộ não Jimin kịp nhận ra anh định 'thử xem' bằng cách nào, vầng trán mịn màng của cậu đã tiếp xúc với một bờ môi ẩm ướt. "Ngủ ngon nhé, thầy giáo." Chờ cho đến khi giọng nói dịu dàng ấy theo làn gió đi thật xa, cậu vẫn chôn chân đứng ngẩn ngơ tại chỗ, ôm trái tim ngọt ngào run rẩy. Jimin nâng tay xoa trán, nhìn theo bóng lưng vị khách bất ngờ cho đến khi cả người anh hòa lẫn với màn đêm. Dòng máu nóng chảy ầm ầm trong từng huyết mạch, hun hai gò má trắng trẻo của cậu đỏ bừng. Trời thì lạnh, mà sao cậu lại nóng thế này. Hay là phát sốt lại rồi cũng nên... ... Jungkook im lặng, chỉ vào môi mình, dùng khẩu hình nói: "Nhìn tôi này: Tôi.buồn.ngủ." Nói xong thì xoay người đưa lưng về phía cậu, Jimin cứng họng, ấm ức. Anh dám bơ tôi! Cậu túm lấy người sĩ quan chỉ huy, lay anh như lay khúc gỗ, chưa được bao lâu chính cậu cũng buồn ngủ mất rồi. Vậy mà, bàn tay nắm chặt vạt áo rằn ri lại chẳng chịu buông. ... Fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác, xin cảm ơn!
You may also like
Slide 1 of 9
Khăn đỏ - KNJ cover
markhyuck; when dawn comes again cover
• JAEYONG • DÁNG HÌNH THANH ÂM cover
[NamJin] IMPRINTS (For The Boys In The Back) [Fic Dịch] [HẾT] cover
Jenjaem |  ABO | Tình yêu Ràng Buộc | cover
Ánh đèn không thể giấu anh-[JOONGDUNK] cover
[KOOKMIN] Dáng hình thanh âm cover
ẢNH ĐẾ [NAMJIN CV] cover
ONE THOUSAND STARS [KOOKMIN CV] cover

Khăn đỏ - KNJ

4 parts Complete Mature

Phòng ngủ rất lạnh. Cửa sổ phòng ngủ đã bị mở từ lúc nào, tấm rèm voan mỏng manh dường như cũng không chịu nổi trước những đợt khí lạnh đang ồ ạt tràn vào. Từng cơn gió cuồn cuộn kéo qua, rít lên giận dữ ngay bên tai em. Chúng sượt qua thân thể em để lại cảm giác tê tái như những vết cắt. Một thứ mùi tanh nồng bỗng từ đâu xộc tới, hóa thành cơn cuồng phong dữ dội bủa vây buồng phổi. Cảm giác cồn cào từ trong bao tử dâng lên tới cổ họng, khiến em gần như nôn mửa, nhưng may là đôi bàn tay đã chặn lại kịp. Máu. Mùi máu tanh tưởi. Xen lẫn vị kim loại hoen gỉ lạnh lẽo. Em run rẩy tiến tới phía cửa sổ. Ngay trên lớp băng tuyết dày đặc, trắng xóa: một quả tim đỏ sẫm nằm đó, máu nhớp nháp bám lên từng thớ cơ vẫn đang thoi thóp đập. Từ trong cánh rừng, một tràng cười khoái trá vang vọng đến bên tai. Em nhanh chóng kéo cửa sổ lại, ngăn cho bản thân không run lên vì sợ. Ai đó đang dõi theo em.