Lúc bắt đầu, giữa hai người không có tình yêu, chỉ có tình dục, anh muốn từ trên người cô đạt được khoái cảm lớn nhất, cho dù dây dưa cũng chỉ là thân thể phù hợp.
"Nếu đã chán, vì sao còn muốn tiếp tục?"
Anh cười cười, "bởi vì, tôi không tìm được ai có thể thay thế thân thể của em, hiện tại, tôi chán ngấy phụ nữ chủ động, đối với phản ứng thụ động khi nằm dưới thân tôi của em, tôi rất nhớ." Cô nhìn chằm chằm khuôn mặt người đàn ông này, anh ta vẫn là một ác ma như lần gặp đầu tiên, "biến thái."
"Em sẽ thích sự biến thái của tôi." Khuôn mặt người đàn ông, có thể nói là hoàn hảo, đẹp đẽ khiến người khác phải mê muội, nhưng lời nói nói ra lại đầy xấu xa. Tay anh ta, thon dài đẹp mắt, nhưng ở trong mắt của cô, nó lại là một chiếc lưới bủa vây không thể cử động, cũng không thể thoát ra được.
"Vậy, vẫn quy tắc cũ, một lần trao đổi, lên giường một đêm." Người đàn ông híp mắt mỉm cười, môi khẽ hôn, "Được."
Cô giả vờ nghe lời, nhưng khi nhìn người đàn ông ở trên người mình, trong lòng nghĩ, một ngày nào đó anh ta sẽ không được chết tử tế. Cô khát vọng một cuộc sống tự do thoái mái, nhưng người đàn ông này, từ đầu đến cuối không hề buông tha cho cô, phải chăng, chỉ có sau khi anh ta chết cô mới được giải thoát hoàn toàn?
Nếu đã không thể sống, vậy thì hãy cùng nhau xuống địa ngục đi. Tình yêu, trong lúc vô thức đã nảy mầm từ lâu, nhưng họ lại vô tình không nhận ra, nên chà đạp hết lần này đến lần khác, đến khi nhận ra, muốn quay đầu thì
🎹 Tên truyện: Hôn ước hữu hiệu
🎹 Tác giả: Thất Tử Hoa
🎹 Editor: Vọng
🎹 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Sinh con, ABO, Cưới trước yêu sau.
🎹 Nhân vật chính: Bùi Diệu x Dư An (Doanh nhân tổng giám đốc A x Nghệ sĩ piano O)
🎹 Pheromone: Gỗ đàn hương x Hoa quỳnh
Lời giới thiệu:
Dư An có một vị hôn phu, giữa họ là liên hôn thương nghiệp, được đính hôn từ lúc còn trong bụng mẹ.
Sau khi gặp phải một tai nạn xe cộ ngoài ý muốn, cậu nằm hôn mê mấy tháng trên giường bệnh. Khi tỉnh lại, từ một người độc thân biến thành người đã kết hôn.
Vị Alpha nọ đứng bên giường, giọng nói vững vàng bình tĩnh chẳng mang chút cảm xúc nào, "Tôi sẽ chăm sóc em thật tốt."
Dư An hiểu, đó là trách nghiệm, là nghĩa vụ.
Mà một kẻ phế nhân như mình thì sớm đã chẳng còn quyền được lựa chọn hay từ chối nữa rồi.
❗ Đừng hỏi! Editor thì KHÔNG có quyền cho chuyển ver, repost, thu audio đâu ạ. Mọi bản quyền thuộc về tác giả.