Story cover for Hãy sống theo cách của chúng ta. by Machiko1110
Hãy sống theo cách của chúng ta.
  • WpView
    Reads 56
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 2
  • WpView
    Reads 56
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 2
Ongoing, First published Jun 28, 2017
Nếu như có một ngày thật buồn, buồn vì một bài kiểm tra, buồn vì một đứa bạn thân, buồn vì tiếc cho một mối tình đáng lẽ phải đẹp hay chỉ là vì một hành động nhỏ nào đó cũng khiến ta thật buồn trong suốt những ngày tháng tiếp theo.Vậy thì tại sao chúng ta không tìm cách để khiến bản thân mình vui lên?

Nếu như có một ngày rảnh rỗi, bạn chẳng biết phải làm gì ngoài việc ngồi ngắm trời ngắm mây, ngắm dòng đời vẫn đang rảo bước.Vậy thì tại sao bạn không nghĩ ra một cuộc cách mạng lớn để hành động, để làm? 

Nếu như có một ngày bạn thấy bố mẹ bạn chứa đầy những tiếng thở dài mệt nhọc vì những ngày bận rộn vật lộn với những thứ tưởng chừng như bình thường ngoài kia.Vậy thì tại sao bạn không tặng ngay cho bố mẹ mình những cái ôm ấm áp, những món quà nhỏ bé nhưng chan chứa đầy hạnh phúc?

 ▶ Cuộc đời của mỗi con người sẽ trở nên thật khác nếu như bản thân của họ biết biến mình trở thành 1 nhà biên kịch.
All Rights Reserved
Sign up to add Hãy sống theo cách của chúng ta. to your library and receive updates
or
#712tanvan
Content Guidelines
You may also like
Khi cha mẹ làm teen phát điên (Full) by phuongngo2288
15 parts Complete
Bạn thân mến, Nhan đề cuốn sách bạn đang cầm trên tay có làm bạn tò mò không? "Khi cha mẹ làm teen phát điên"? Có khi nào bạn phẩy tay, chép miệng (hệt như bố mẹ chúng ta vẫn thế) và cất giọng phán: "Lúc nào bố mẹ chả làm teen phát điên." Ừ, thì công nhận có nhiều lúc bố mẹ làm chúng ta "nóng con mắt bên phải, đỏ con mắt bên trái" và tim, gan, phèo, phổi... dường như chỉ muốn hoán đổi vị trí cho nhau thật. Những "cuộc chiến ngầm" vẫn xảy ra như cơm bữa trong gia đình chúng ta, chiến tranh nóng lẫn chiến tranh lạnh, là khoảng cách thế hệ cách xa như cả trăm năm ánh sáng và không bên nào chịu thấu hiểu bên nào. Để có lúc, chính chúng mình nhìn lại và ngơ ngác vì tại sao mình cứ "gây hấn" với bố mẹ hoài hoài. Còn bố mẹ thì nhớ ơi là nhớ về những đứa¯trẻ ¯của¯ngày¯hôm¯qua, khi mà chúng mình còn bé bỏng, trọn vẹn trong một vòng tay. Lúc chúng ta còn bé, bố mẹ là cả một bầu trời rộng lớn và ấm áp, hay nói cách khác đi, bố mẹ là "tất cả" theo như lời một bài hát. Chắc bạn cũng chẳng lạ lẫm gì cảnh tượng mẹ bạn ngồi bần thần tiếc nuối những ngày bạn còn nhỏ, nhớ cái cảnh bạn ngồi sau xe của mẹ, bàn tay bé xíu níu chặt áo mẹ. Hoặc bố bạn, đã từng là người bạn lớn của bạn trong đủ các thể loại trò chơi ngốc xít thời bé. Ai là người vót nan tre làm đèn ông sao, dạy bạn chơi đá banh, dạy bạn đi xe đạp trong ngày đầu lóng ngóng? Là bố bạn chứ còn ai nữa. Chúng ta (ý tớ nói là bạn, tớ và những vị phụ huynh yêu quý của chúng mình) đã có những tháng ngày bình yên, êm ấm và thương yêu nhau nhiều đến thế.
[AnnCheer] - Chuyện tình Bangkok by Trang_gso
22 parts Ongoing
Hành trình tìm hiểu lúc ban đầu của tình yêu nào cũng tuyệt vời, như lạc vào vùng đất mới đầy thú vị và cám dỗ. Nhưng đến khi hiểu hết về nhau rồi, cùng nhau ở lại đương đầu với mọi sóng gió cũng như nắng mưa, hay những ngày bình yên đến nhạt nhẽo của cuộc sống, trải qua mọi thứ cùng nhau mà không hề nghĩ đến chuyện buông tay, ấy mới được gọi là tình yêu của người tử tế và trưởng thành! Bạn dù 15, 30, 50, hay bao nhiêu tuổi đi nữa, có thể luôn tử tế không hổ thẹn với lòng, nhưng bạn không thể nói trước mình đã đủ trưởng thành để đương đầu với những con sóng dữ của cuộc đời chưa. Bởi sóng ở mỗi sông, mỗi hồ, mỗi biển, mỗi đại dương...là khác nhau, thậm chí khác đến mức bạn không bao giờ ngờ tới. "Là gặp em, chị mới biết: tình yêu có thể có nhiều dạng, nhưng tình yêu đôi lứa thì muôn đời vẫn thế, là cảm giác cơ thể, là sự rung động của trái tim!..." " Em không bao giờ muốn mình lênh đênh lận đận đường tình duyên, em cũng như bao người, chỉ muốn yêu duy nhất một người trong cuộc đời. Em yêu chị." -------------------------------------- Ai cùng quan điểm thì vui vẻ, ai khác quan điểm thì mình tôn trọng sự đa dạng và khác biệt. Cám ơn các tác giả đã viết những bài mà mình đã đọc, cũng cảm ơn những bạn đã và sẽ đọc bài của mình. Good luck for you, love all. ❤
ĐỂ ĐƯỢC CHÍNH THỨC NÓI LỜI TẠM BIỆT  (Đã Hoàn) by HunhNh750
18 parts Complete
Một fic khác tiếp nối trường tương tư (Fic đã hoàn) Dành riêng cho Liễu Yêu Đảng Vui lòng next nếu bạn cảm thấy không phù hợp fic 18 chương (đã hoàn) __________________________________________ Giới thiệu: Chị từng nghĩ chỉ cần một người khiến chị cảm thấy an toàn và phù hợp thì chị nên ở bên người đó. Sau này phải rất lâu chị mới nhận ra, cảm giác an toàn thực sự không thể dựa vào lời hứa của người khác, nếu thực sự yêu một người là không do dự, chị sẽ sẵn sàng hy sinh vì người ấy mà không có bất kỳ hy vọng nào, và dám mạo hiểm dù cho có đi vào tuyệt vọng _________________________________________ Hóa ra mục đích của việc quay lại cuộc đời này là để gặp lại chàng, cùng chàng chính thức nói lời chia tay _________________________________________ "Nàng ấy là niềm tin từ bầu trời, còn ta là nô lệ từ biển cả Nàng ấy xé rách đôi cánh và rơi xuống. Ta trút bỏ vảy và bay lên Nàng ấy là khe hở duy nhất trong trái tim sắt đá của ta, là đóa hoa mãi mãi không tàn do tình yêu của ta nuôi dưỡng, cũng là ý nghĩa duy nhất trong quãng đời còn lại của ta. Một thoáng nhìn qua trong cuộc đời này, một ánh nhìn tồn tại mãi mãi. Chết không phải là kẻ thù đáng sợ, cũng không phải là sự kết thúc." ___________________________________________ Cảm ơn vì các bạn đã đọc
You may also like
Slide 1 of 6
ANNCHEER - Hẹn Nhau Ở Cuối Thanh Xuân - Phần 2 cover
DROP [R18] (Xinlu x Yuri) Anh là nước của em - Xinyuri cover
Khi cha mẹ làm teen phát điên (Full) cover
[AnnCheer] - Chuyện tình Bangkok cover
ĐỂ ĐƯỢC CHÍNH THỨC NÓI LỜI TẠM BIỆT  (Đã Hoàn) cover
III. Ruk Lam Sen-Người trong cuộc.(AnnCheer Fanfic)_(18 Tập-Hết.) cover

ANNCHEER - Hẹn Nhau Ở Cuối Thanh Xuân - Phần 2

48 parts Complete Mature

Có những câu chuyện, sinh ra không phải để chạm vào đỉnh cao chấn động, mà chỉ để dịu dàng đi qua trái tim những ai đang cần một chốn thở. Không phải lúc nào sự dằn vặt, mất mát cũng là thước đo duy nhất cho sức nặng cảm xúc. Có những nỗi buồn lặng im. Có những vết thương lành từ từ bằng những bàn tay ấm áp nhất. Có những tình yêu - lớn lên không bằng máu và nước mắt, mà bằng những khoảnh khắc tưởng chừng nhỏ bé. Tôi vẫn tin rằng, trên đời, ai cũng xứng đáng một lần được viết nên tình yêu của riêng mình. Dù đó là câu chuyện ồn ào nhất, hay chỉ là một lời thì thầm trong ngõ vắng. Chúng ta không chạy đua để tổn thương nhau nhiều hơn. Chúng ta chỉ đang đi tìm một nơi, nơi mình được yêu - và yêu trở lại - theo cách mình khao khát nhất.